Lần trước, để giúp Diệp Ngưng Băng tránh khỏi báo thù, cậu đã giới thiệu cô ta với Kiếm Các, trở thành một đệ tử chân truyền. Kể từ đó, Diệp Ngưng Băng luôn cố gắng tu luyện, cô ta hiểu chỉ có sức mạnh mới có khả năng đánh lại kẻ thù. Thái Hoàng Giáo không thể lúc nào cũng bảo vệ cho cô ta được.
Trong một ngôi nhà cổ trên đỉnh Ngũ Liên, cánh cửa cổ mở ra, Diệp Ngưng Băng bước ra. Cô ta đã thu được rất nhiều trong lần bế quan tu luyện một tháng rưỡi này, cô ta không chỉ nâng cao cảnh giới mà còn tu luyện được hai kỹ năng giết địch của Thái Hoàng Giáo.
Từ trong bóng tối đi đến nơi sáng, cô ta hơi nheo. mắt lại, sau đó cô ta nhìn thấy một người đàn ông anh dũng đang đứng dưới ánh mặt trời, mỉm cười nhìn cô ta.
Diệp Ngưng Băng trợn to mắt ngạc nhiên nói: “Ngô Bình”.
Ngô Bình: “Biết em sắp xuất quan nên anh đã đợi ở đây sắp nửa tiếng rồi”.
Diệp Ngưng Băng cười nói: “Em còn tưởng anh quên em luôn rồi”.
Ngô Bình: “Sao có thể, em là sư muội được anh dẫn dắt vào tông môn mà”.
Diệp Ngưng Băng giật mình, Ngô Bình đã nói chuyện Chân Hoàng Tông thách đấu, Diệp Ngưng Băng nói: “Lợi hại, liên tiếp đánh bại hai cao thủ, có anh ở đây, Chân Hoàng Tông sẽ không bao giờ dám đến cửa thách đấu nữa.
Ngô Bình: “Ngưng Băng, dạo này bên kẻ thù của em có tin tức gì không?”
Đôi mắt Diệp Ngưng Băng lóe lên sát ý, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3658199/chuong-6345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.