Chương trước
Chương sau
Nhan Bình Triều vội nói: “Sở dĩ năm đó hoàng đế có thể xưng đế là vì ông ta đã đến một nơi, lấy được một tia hoàng khí ở đó, mà tôi thì biết nơi đó”.

“Hoàng khí?”, Ngô Bình suy ngẫm.

“Đúng thế, trong đó có hoàng khí mà Thánh Hoàng xưa kia để lại, hoàng đế chỉ hấp thu một ít, sau đó thành công lên ngôi. Bởi vì hoàng khí tương đương với khí vận của cả tộc người”.

Ngô Bình: “Anh biết Thánh Hoàng?” Nhan Bình Triều: “Nghe nói ở thời đại cổ xưa, Thánh Hoàng từng xuất hiện ở nhân gian, cụ thể thế nào thì tôi không rõ lắm”.

“Nói tôi biết nơi có hoàng khí đó xem, đây là cái giá anh muốn đưa?”

Nhan Bình Triều cười khổ: “Cậu Ngô, nói cho cậu bí mật này là tôi đã mạo hiểm tính mạng rồi”.

Ngô Bình hỏi: “Vẫn không đủ”.

Nhan Bình Triều thở dài: “Cậu Ngô còn muốn tôi thế nào nữa?”

“Hoàng triều Thần Tự lớn mạnh như vậy, quyền uy của hoàng đế to như trời. Anh được ông ta phái đến chắc cũng có thể liên hệ được với ông ta”. 

Nhan Bình Triều chớp mắt: “  Câu Ngô muốn gặp. hoàng đế?”

Ngô Bình: “Cũng không chắc. Hoàng đế phái anh đến làm nhiệm vụ thì chắc đã cho anh không ít tài nguyên nhỉ?”

Nhan Bình Triều biến sắc, đây là điều anh ta sợ nhất. Sở dĩ anh ta đến thế tục là vì nguồn tài nguyên khổng lồ mà hoàng đế đưa ra. Nhiệm vụ của anh ta không chỉ là †ìm hoàng tử, mà còn là tạo ra một thế lực siêu cấp trong thế tục. Tuy nhiên, để tránh gây chú ý, hoàng đế không phái bất kỳ ai đi giúp anh ta, thứ ông ta có thể cho. chỉ có tài nguyên. Nắm chắc được những tài nguyên này, Nhan Bình Triều mới có thể lập nghiệp.

“Chuyện này...”

“Vậy là có rồi. Tôi không cần nhiều, anh chia một nửa tài nguyên đó cho tôi, tôi tha cho anh”, Ngô Bình nói.

Nhan Bình Triều cười khổ: “Cậu Ngô, tôi chỉ có một ít tài nguyên, nhưng đó là phần thưởng hoàng đế bảo tôi đi làm việc, tôi thật sự không thể chia cho cậu một nửa”.

Ngô Bình không nói gì, Nhan Bình Triều cắn răng nói: “Cậu Ngô, hay là chúng ta hợp tác nhé?”

Ngô Bình nhìn anh ta: “Hợp tác cái gì?”

Nhan Bình Triều thở dài: “Đã đến bước này rồi, tôi cũng không giấu nữa. Hoàng đế còn có một nhiệm vụ khác, đó là thiết lập một thế lực trong thế tục, sau này thế lực này sẽ phục vụ cho hoàng tử điện hạ”.

Ngô Bình không có hứng thú với thế lực gì đó, cậu hỏi tiếp: “Hoàng đế đã cho anh bao nhiêu tài nguyên?”

Nhan Bình Triều hít sâu một hơi nói: “Tài nguyên khổng lồ, hơn nữa chỉ cần lấy được thành tích thì sau đó muốn bao nhiêu sẽ được bấy nhiêu”.

Mắt Ngô Bình sáng rực: “Hoàng đế bảo anh làm thế chỉ là vì phục vụ cho hoàng †ử?”

Nhan Bình Triều lắc đầu: “Tôi cũng không rõ, tư duy của người đứng đầu không phải là thứ tôi có thể hiểu”.

Ngô Bình: “Anh nói hợp tác là hợp tác thế nào?”

“Tôi muốn xây dựng thế lực này thì phải tuyển người và làm nhiều việc, người của cậu Ngô có thể vào đó. Đồ tôi mua cũng có thể mua lại với giá cao từ chỗ cậu”.

Ngô Bình: “Vậy thì hiện giờ thứ anh cần nhất là gì?”

“Đan dược”, Nhan Bình Triều nói: “Đan dược hoàng thất có đặc tính quá rõ ràng nên tôi phải mua từ bên ngoài mới được. Nếu cậu có thể cung cấp đan dược, hơn nữa chất lượng đủ tốt, giá cả có thể thương lượng”.

Ngô Bình động lòng, đan dược chẳng phải là thứ cậu am hiểu đó sao?

“Nếu là đan dược cao cấp, anh cũng có thể mua với số lượng nhiều?” 

Mắt Nhan Bình Triều sáng lên nói: “Được, chỉ cần cậu Ngô có đan dược tốt, tôi có thể tăng giá lên gấp. mấy lần".

Ngô Bình: “Ngoài đan dược, anh còn cần gì không?”

“Nhân tài”, Nhan Bình Triều nói: “Bây giờ tôi thiếu nhân lực, nhất là cao thủ cảnh giới Thần Thông”.  

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.