Hai người họ quay về khách sạn, Ngô Bình lại giúp Diệp Ngưng Băng xử lý vết thương, sau đó tiếp tục luyện kiếm thứ tư.
Độ khó khi tu luyện kiếm thứ tư tăng lên thấy rõ, cậu đã mất một đêm mới luyện thành nó. Lúc này sau lưng cậu lại có thêm ảo ảnh của một thanh kiếm khổng lồ màu vàng kim với khả năng đâm.
Khả năng này có thể nâng cao độ sắc bén của kiếm quang, độ sắc bén của kiếm quang hoặc lưỡi kiếm đạt đến cực điểm, không có thứ gì là không thể bị phá vỡ. Hơn nữa, lúc Ngô Bình xuất kiếm, kiếm quang có thể ngưng tụ thành mũi đâm cực nhỏ, từ đó có thể phá vỡ phòng ngự, giết chết kẻ thù dũng mãnh.
Ngô Bình mang thanh kiếm khổng lồ thứ tư sau lưng và nghĩ đến kiếm phổ Vô Thượng của mình. Nếu Trảm Đạo Thập Tam Kiếm có thể hòa nhập với kiếm phổ Vô Thượng thì nhất định có thể giúp kiếm thuật của cậu được nâng lên một tầm cao mới, tạo ra được uy lực không thể nào ngờ tới.
Trời sáng, sau khi chắc chắn vết thương của Diệp Ngưng Băng đã hồi phục, cậu đã dắt cô ta đến Thần Hoàng giáo.
Thần Hoàng giáo là phân nhánh của Thái Hoàng giáo ở thế tục, ở đó có trận pháp dịch chuyển.
Ngô Bình quay lại chỗ lần trước và quả nhiên đã gặp lại Cốc Tâm Lăng.
Cô ta đang buồn chán, ngồi xem sách, nghe thấy có động tĩnh thì liền ngẩng đầu lên. Cô ta nhìn thấy Ngô Bình thì vừa vui vừa bất ngờ: “Ngô trưởng lão”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3658088/chuong-6234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.