Người đàn ông nho nhã nói: “Tiểu San, cháu đã rời họa cảnh nhiều năm, nếu năm nay cậu ta không có tiến bộ gì thì cháu hãy quay về trong tranh ngủ say, không cần phải lãng phí tuổi xuân”.
Mộng San khẽ cười: “Ông nội, cháu tin mắt nhìn của cháu, người này có lẽ có thể đem đến sự bất ngờ!”
“Hy vọng vậy đi”. Người đàn ông nho nhã khẽ thở dài.
Rời khỏi phòng làm việc của phó viện trưởng, Diệp Ngưng Băng đang đợi cậu cách đó không xa.
“Sao rồi?”. Cô ấy hỏi: “Học viện có nuốt lời không?”
Ngô Bình: “Cái đó thì không, chỉ là muốn trả theo kỳ. Anh chỉ cần hai mươi triệu điểm tích lũy, ba năm trả hết”.
Diệp Ngưng Băng gật đầu: “Càng về sau, điểm tích lũy cũng không còn giá trị với anh nữa, nhân lúc dùng sớm thì hơn. Ngày mai điểm tích lũy của anh có rồi, đến lúc đó tôi đưa anh đến kho bảo vật hoàng gia!”
Thấy Diệp Ngưng Băng hai ngày nay đều ở bên cạnh mình trong kỳ kiểm tra, Ngô Bình cười nói: “Hai ngày nay cô cực khổ rồi, buổi trưa mời cô ăn cơm”.
Diệp Ngưng Băng cười nói: “Được thôi. Đúng lúc tôi cũng có chuyện muốn anh giúp”.
Trước lúc xuất phát, Ngô Bình còn mời cả Mộc Băng Thiền. Đến nhà hàng ăn cơm, Mộc Băng Thiền gọi điện thoại, nói cô ấy gặp được Lưu Tử Khải, nên hỏi có thể cùng đến ăn cơm không, thêm một người nữa cũng không nhiều, Ngô Bình cũng đồng ý ngay.
Không lâu sau, Lưu Tử Khải và Mộc Băng Thiền xuất hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3658081/chuong-6227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.