Lúc này Ngô Bình đang nóng lòng muốn biết thần thông của cô ấy ở đâu ra nên không để ý đến cảm nhận của cô ấy mà nắm lấy tay cô ấy đi, hai người lập tức đến một ngọn núi hoang ngoài Thần Kinh.
'Trên ngọn núi có mấy khối đá trắng, xung quanh cũng là dãy núi liên tiếp nhau.
Mộc Băng Thiền vô cùng ngạc nhiên và hiếu kỳ, không đợi cô ấy hỏi, Ngô Bình đã nói: “Băng Thiền, cô thử lại lần nữa xem. Có thể là thuật Thánh Quang, cũng có thể là cái khác”.
Mộc Băng Thiền khế gật đầu, hai tay siết lại, sau đó một tầng sáng trắng xuất hiện trên người Ngô Bình.
Lần này cậu cẩn thận quan sát. Cậu phát hiện, pháp lực có tác động lên mình không phải đến từ Mộc Băng Thiền mà đến từ một nơi cực kỳ xa xôi. Chính vì khoảng cách xa mà pháp lực của thần thông này mới có vẻ yếu, e là chỉ có chưa đến một phần một trăm hiệu quả ban đầu của nó. Nhưng dù vậy, cả người Ngô Bình vẫn cảm thấy thoải mái, cơ thể cũng có được nhiều lợi ích.
Cậu rất kinh ngạc, lại nhìn Mộc Băng Thiền, rốt cuộc chuyện này là sao? Lễ nào cô ấy cũng là tu sĩ sao? Nhưng nếu cô ấy là chuyển kiếp thì pháp lực ở những nơi xa xôi có liên quan gì đến cô ấy?
Cậu nhất thời không nghĩ ra được, bèn hỏi Băng Thiền, cô còn nhớ chuyện trong mơ không?”
Mộc Băng Thiền gật đầu: “Nhớ chứ, nhớ rất rõ, cứ như tôi tự mình trải qua mấy trăm năm vậy”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3658054/chuong-6200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.