Lúc này Hàn Băng Nghiên đã nộp bài thi sớm, Ngô Bình vội đến trường thi đón cô ấy.
Đến khi hai người đi về, lúc đi qua công viên, Ngô Bình liếc mắt nhìn thì phát hiện không thấy nữ sinh kia nữa, mà trong hồ nước phía xa lại có một chiếc giày trôi lơ lửng, chiếc giày đó là của nữ sinh lúc nãy mang.
Ngô Bình giật mình, nói: “Băng Nghiên, có người nhảy xuống hồ rồi, tôi đi xem thử”.
Hàn Băng Nghiêng giật mình, vội vàng đi qua. Ngô Bình nhảy xuống hồ, chẳng mấy chốc đã tìm được nữ sinh kia, cô ấy chìm sâu dưới đáy hồ, thân thể vẫn còn độ ấm.
Bọt nước tung tóe, Ngô Bình lập tức nhảy lên bờ, tay nhấn vào bụng cô ấy, cô ấy lập tức phun ra nước. Sau đó lại điểm tay, cô ấy lập tức khôi phục nhịp tim và hô hấp.
Sau khi tỉnh lại, nữ sinh mắt ngấn nước, cô ấy hỏi Ngô Bình: “Tại sao anh lại cứu tôi? Tôi không có tiền chữa trị, tôi cũng không muốn liên lụy người nhà”.
Ngô Bình tức giận, vươn tay tát một cái, quát lớn: “Mẹ nó cô bị ngốc sao? Tôi đã kê đơn cho cô, nói bệnh của cô có thể chữa khỏi, cô còn đi tìm cái chết? Loại óc heo như cô sao lại thi đậu được đại học Thần Kinh vậy?”
Ngô Bình rất ít khi nổi giận, nhất là với phụ nữ. Nhưng chuyện hôm nay vì lòng tốt của cậu suýt nữa đã hại chết một người, trong lòng cậu không tránh khỏi áy náy.
Nữ sinh bị tát một tát, bất giác ngây người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3658042/chuong-6188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.