Ông lão gật đầu: "Thế nên, từ hoàng thân quốc thích đến văn võ bá quan, ngoài số ít người ở ngoài thì đều đã ủng hổ thập hoàng tử. Dù thái tử hay lục hoàng tử lên ngôi thì cũng chẳng cho họ được chỗ tốt lớn như vậy".
Ngô Bình cảm khái: "Đúng thế, ở trước mặt các thế lực tu hành thì hoàng triều thế tục quả thật chẳng đáng là gì".
Hai người trò chuyện vài câu thì bỗng nghe thấy phía triều đến tiếng hô vạn tuế, Ngô Bình đứng dậy nhìn thoáng qua, phát hiện ngồi trên ngôi vua là một thiếu niên, quả thật là thập hoàng tử.
Ngay sau đó, thập hoàng tử lập tức ra lệnh phong Đông Vương là Nhiếp Chính Vương, giúp đỡ công việc triều chính cho hoàng đế,
Ngô Bình nghe đến đó đã biết không cần ở lại nữa, đứng dậy nói với ông lão: "Tiền bối, tôi đi trước nhé".
Ông lão lại giơ tay giữ lấy cậu: "Trên người cậu còn hạt dưa không?”
Ngô Bình cười lấy 5kg hạt dưa từ trong không gian trữ vật ra đưa cho ông lão.
"Tiền bối, vẫn chưa biết tên của người". Ông lão cười đáp: "Tôi chỉ là một người rảnh rỗi đến hóng chuyện thôi, cậu biết tên của tôi cũng chẳng có tác dụng gì".
Ngô Bình cũng không gặng hỏi, chắp tay tạm biệt.
Khi đi ngang qua một đám thị vệ thì cậu phát hiện quần áo của họ giống với đồ của Thần Long Vệ, trong đó còn có một người có khí thế cực kỳ mạnh, là cao thủ Bí Cảnh.
Trong lòng cậu chợt có suy đoán, nhìn chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3658034/chuong-6180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.