Vị Hồ công công đó mỉm cười, để lộ cả hàm răng ố vàng. Ông ta gõ nhẹ ống điếu xuống mặt đất hai cái, ánh mắt thì nhìn sang Ngô Bình.
“Đúng thế, vốn dĩ tôi đã về nhà dưỡng lão rồi, nhưng thái tử điều kiện thái tử đưa ra quá tốt, nhà tôi chỉ có thể về lại giữ cổng hoàng cung thôi”.
Ngô Bình có thể cảm nhận được tu vi của vị Hồ công công đó không cao, nhưng thể chất lại khác với người bình thường, cứ như một pháp khí.
Đông Vương hạ giọng nói: “Hồ công công, tôi có mật chỉ của hoàng đế, nhất định phải vào cung, mong ông tạo điều kiện”.
Hồ công công lắc đầu, liếc nhìn sang Ngô Bình, trong mắt hơi co lại.
“Tôi có thể cảm nhận được thể chất của tên nhóc bên cạnh ông rất tốt, cả người đều phát ra kim quang”. Hồ công công bỗng nhiên nói.
Ngô Bình đi thẳng về phía Hồ công công, đứng trước mặt ông ta rồi đưa tay ra, bình thản nói: “Tôi cũng nhìn ra được thể chất của ông rất tốt, là cao thủ luyện thể”.
Hồ công công cũng đưa tay ra, hai người bắt tay nhau, mặt đất bỗng dưng rung chuyển mạnh, cây cối trong phạm vi mấy mét đều rụng lá.
Mặt Hồ công công tái xanh, ông ta thở dài: “Người trẻ tuổi không tồi”. Sau đó ông ta từ từ buông tay ra.
Ngô Bình mỉm cười, quay lại gật đầu với Đông Vương, ra dấu có thể vào cung rồi.
Đông Vương vui mừng, dẫn mọi người qua cổng hoàng cung.
Đường vào hoàng cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3658031/chuong-6177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.