Chương trước
Chương sau
Ngô Bình giật mình, sực nhớ đến Liễu Kim Long có một sư đệ là đô đốc cấm quân, thủ lĩnh của ba mươi ngàn Thần Long Vệ, sao anh ta lại ở đây?

“Chẳng phải Thần Long Vệ là cận vệ của hoàng đế sao? Sao lại xuất hiện ở đây?”

Cậu rất thắc mắc, dù Đông Vương có gặp chuyện thì cũng không đến lượt Thần Long Vệ bao vây chỗ này, chức trách của Thần Long Vệ là bảo vệ hoàng đế, và chỉ nghe mệnh lệnh của hoàng đế.

Tân Cự Phong nhìn về phía hoàng cung rồi nói: “Hoàng đế qua đời rồi”.

Ngô Bình rất bất ngờ, hoàng đế chỉ còn ba năm nữa là thoái vị, sao lại qua đời?

Tần Cự Phong: “Tình hình trong cung được bảo mật tuyệt đối, nhưng binh mã các nơi đều có dấu hiệu rục rịch. Tôi nghỉ ngờ có phần tử làm loạn trong cung, nếu không thì sao hoàng đế lại qua đời được?”

“Chuyện này có liên quan gì đến Đông Vương?”, Ngô Bình nhìn Tân Cự Phong: “Anh nói thật cho tôi biết đi”.

'Tần Cự Phong buồn bã.

“Ba tiếng trước, Đông Vương nhận được mật chỉ của hoàng đế, bảo ông ấy dẫn binh vào cung ứng cứu. Trước giờ Đông Vương luôn trung thành với vua nên lập tức chuẩn bị, nhưng vừa mới tập hợp lực lượng thì Thần Long Vệ đã bao vây phủ Đông Vương rồi”. 

 Ngô Bình nghe xong thì trầm ngâm một lúc, sau đó thoáng một cái đã biến mất, đến cả Tân Cự Phong cũng không biết cậu đi đâu, chỉ đành giẫm chân, nhìn về phía vương phủ.

Trong vương phủ, Đông Vương đang ngồi ở phòng khách, vẻ mặt căng thẳng, ông ta đang ra một quyết định hết sức quan trọng, quyết định đó liên quan đến sống chết của cả tộc.

Bồng dưng Ngô Bình xuất hiện ở bên cạnh Đông Vương.

Mắt Đông Vương sáng lên: “Ngô Bình, cuối cùng cậu cũng đến rồi”.

'Tần Cự Phong chỉ biết được một ít tình hình, phán đoán của anh ta cũng chưa chắc đúng, vì vậy Ngô Bình phải đến gặp trực tiếp Đông Vương. Dù sao đi nữa, Đông Vương luôn quan tâm đến cậu, dù chuyện hôm nay vì lý do gì thì cậu cũng phải đứng về phía Đông Vương.

“Vương gia, rốt cuộc trong cung đã xảy ra chuyện gì? Ông có biết không?”

Đông Vương gật nhẹ đầu, phất tay bảo những người khác lui xuống trước.

“Thái tử bị lục hoàng tử ép đến đường cùng nên đã làm liều, hạ độc giết chết hoàng đế. Hiện giờ các hoàng tử và hoàng thân quốc thích đang tập trung trong cung, tranh giành hoàng vị. Nhưng người có cơ hội lớn nhất là thái tử và lục hoàng tử”. 

Ngô Bình: “Hoàng đế chết thật rồi sao?” Đông Vương: “Tôi có kênh thông tin của mình, đúng là hoàng đế đã chết, xác đen như mực”.

Ngô Bình: “Ý của vương gia là?”

“Có khi nào mật chỉ là giả không?”, Ngô Bình nêu ra giả định.

Đông Vương lắc đầu, giọng điệu rất chắc chắn.

“Không giả được đâu, ý chỉ của hoàng đế dùng pháp khí, bên trên không chỉ có âm thanh và hình vẽ mà còn có con dấu của hoàng đế đóng bên trên. Kim ấn đó cũng là pháp khí, nếu không phải hoàng đế thì không thể nào - đóng dấu lên được”.

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.