Ngô Bình nhờ Thạch Tất Đạt sắp xếp những chuyện còn lại, cậu quay về phòng tiếp tục nghiên cứu Vô 'Thượng Kiếm Điển. Chỉ trong hai tiếng ngắn ngủi, cậu đã thu hoạch được rất nhiều, kiếm điển trong đầu ngày càng rõ ràng. Hơn nữa thi thoảng cậu có cảm giác như có một giọng nói nào đó đang gọi cậu, cậu biết đó là vương tọa kiếm đạo.
Lúc này Thạch Lan rõ cửa bước vào.
“Có phải anh đang lĩnh hội kiếm đạo cực kỳ lợi hại không?”, vừa nhìn thấy cậu, cô ta đã hỏi.
Ngô Bình cười nói: “Cô cảm nhận được à?”
Thạch Lan: “Không chỉ cảm nhận được, kiếm ý đáng sợ của anh còn quấy rầy khiến tôi tâm thần không yên. Nếu không phải tôi biết anh là bạn, e là tôi đã chạy trốn từ lâu rồi”.
Ngô Bình rất ngạc nhiên: “Có đến mức vậy không?”
Thạch Lan cười khổ: “Không khoa trương chút nào, khoa trương là công pháp mà anh tu luyện kìa”.
Ngô Bình biết rõ đó là uy lực của Vô Thượng Kiếm Điển, xem ra mình đã đánh giá thấp uy lực của Kiếm Điển rồi.
“Lát nữa tôi đến Tiên Kinh một chuyến, cô có muốn đi cùng không?”
“Tôi không đi, ở đây đợi anh về”, Thạch Lan nói: “Tôi phải tranh thủ khôi phục tu vi”.
Ngô Bình gật đầu: “Cũng được”.
Đến giờ cơm tối, Ngô Bình gọi mẹ con nhà họ Lý đến, cùng dùng bữa với Thạch Lan.
Vợ Lý Thi Thư tên là Lạc Ngọc Đan, con gái tên là Lý Thi Đan, lấy một chữ trong tên của bố mẹ.
Ăn tối xong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3658022/chuong-6168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.