Chương trước
Chương sau
Không ngờ phòng sách của ma quân mắt xanh lại rất cổ xưa, Ngô Bình đặt đầu của ông ta lên bàn, người hầu mở cửa cẩn trọng liếc nhìn ma quân mắt xanh, ông ta lập tức nói: “Đừng ngây ra đó, mau rót trà cho tiên sinh”.

Một ly trà thơm ngào ngạt nhanh chóng được bưng lên bàn, Ngô Bình không uống mà nói: “Nói đi”.

Ma quân mắt xanh khẽ thở dài, kể lại chuyện xưa.

Lúc nước Tống ở thời hoàng kim, ở biên giới phía nam của triều Tống có một thôn núi nhỏ, trong thôn núi có một thư sinh, tên là Lý Thi Thư. Nhà họ Lý nhiều đời vừa làm nông vừa học nhưng cũng không tới đâu, có điều cũng được hai tú tài.

Đến đời Lý Thi Thư, cuối cùng cũng có được một người thông thái. Lý Thi Thư hai tuổi đã biết chữ, ba tuổi làm thơ, mười tuổi đậu tú tài, mười lăm tuổi đỗ cử nhân, mười tám tuổi đứng đầu cuộc thi đình. Vì người này cao †o, đẹp trai, giọng nói cũng dễ nghe nên rất được hoàng. đế yêu thương và được hoàng đế đích thân phong làm trạng nguyên.

Có thể nói cuộc đời của người này thuận buồm xuôi gió, nhanh chóng trở thành thư đồng của hoàng đế và được ban hôn cho một cô gái tri thư đạt lý, xinh đẹp, mà cô gái đó chính là con gái của đại tướng quân đương triều, hậu duệ của gia đình danh tiếng.

Lý Thi Thư khí khái hào sảng, thăng tiến rất nhanh, nếu không có bất trắc thì nhất định sẽ trở thành nhân vật quan trọng trong triều, tể tướng hay thánh quân gì đó.

Nhưng tất cả mọi thứ đều thay đổi chỉ trong một đêm. Hoàng tử dẫn theo một nhóm tu sĩ, xông vào hoàng cung, các thị vệ thân cận đều trở mặt, hoàng đế không còn cách nào, đành phải tuyên bố truyền lại hoàng vị cho hoàng tử.

Hoàng đế mới lên ngôi, những người trung thành với hoàng đế đều bị giết sạch cả nhà, trong đó bao gồm cả nhà của Lý Thi Thư và gia đình vợ.

Lý Thi Thư tận mắt nhìn vợ mình bị người ta kéo đi, bị chém đầu ngay tại cổng, con trai ba tuổi của mình vì

khóc ré mà bị tên thị vệ vô nhân tính bắn văng ra xa, trước lúc chết, đứa trẻ đáng thương còn gọi mẹ.

Người nhà của Lý Thi Thư cũng bị giết sạch, còn người này cũng bị nhốt vào nhà lao, vì hoàng đế mới chưa định giết ngay.

Lòng Lý Thi Thư đã chết, oán khí ngút trời. Chính vào. lúc đó, một người đàn ông áo đen xuất hiện trước mặt người này.

Người áo đen có đôi mắt xanh biếc, tròng mắt là một đường chỉ đỏ, mười ngón tay như móng chim, lưỡi như lưỡi thắn län, trông có vẻ rất kỳ lạ.

Người áo đen nhìn hắn, nói: “Cậu oán khí khắp người, tôi ở cách xa cả trăm mét cũng có thể cảm nhận được. Tôi hỏi cậu, cậu có muốn học nghệ, giết chết kẻ thù của cậu, trả huyết hải thâm thù không?” 

Lý Thi Thư vốn đã định chết trong tù, giờ nghe nói có thể báo thù, hắn lập tức kích động nói: “Tôi đồng ý”.


Nhưng cách làm của hắn đã gây ra sự chú ý của rất nhiều tu sĩ chính đạo, nhiều cao thủ đến truy sát hắn. Hắn trốn đông trốn tây nhưng vẫn bị người ta truy sát, nhưng càng bị truy sát thì tu vi ma công của hắn lại càng cao. Cuối cùng, hắn đã đạt đến cảnh giới thần thông đỉnh phong, cách cảnh giới ma tôn mà hắn hằng mong đợi chỉ còn một bước.

Chính vào lúc này, hắn gặp phải một cô gái, cô ta khá giống với cô vợ đã quá cố của hắn, hơn nữa dường như cô ta không hề sợ dáng vẻ đáng sợ của hắn. Vốn dĩ hắn định nuốt chửng thần hồn tinh huyết của cô gái nhưng lúc đó lại không nỡ. Hắn giữ cô gái lại bên mình, không ngờ lâu ngày lại nảy sinh tình cảm, cuối cùng đã cưới cô ta làm vợ và định cư ở đó, sinh được một đứa con gái.

Ngô Bình nghe đến đây thì nói: “Ông trời có lỗi với ông nhưng ông lại có lỗi với những người vô tội đã chết trong tay ông, ông vừa đáng thương cũng vừa đáng hận”.

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.