Nghe thế Ngô Bình cũng cảm thấy bệnh tình của mẹ Lư Thái rất kỳ lạ bèn hỏi: “Trước khi mắc căn bệnh này, mẹ anh có gặp phải chuyện gì kỳ lạ hay trải qua chuyện gì kỳ lạ không?”
Lư Thái ngẫm nghĩ rồi nói: “Không có. Mẹ tôi không ra khỏi nhà, đều ở trong nhà thôi, không gặp chuyện gì kỳ lạ cả”.
Trong lúc nói chuyện, xe đã chạy đến một căn nhà lớn có sân rộng, xe dừng trước một tòa nhà cao năm Tầng, tất cả cửa sổ trong nhà đều đóng kín, kéo rèm che. ánh sáng, nhìn có vẻ kỳ quái.
Mời Ngô Bình xuống xe, Lư Thái giải thích: “Anh Ngô, mắt mẹ tôi không thể nhìn vào ánh sáng nên bên trong khá tối, mong anh thông cảm”.
Ngô Bình: “Không sao, anh dẫn tôi đến gặp mẹ anh đi”.
Bước vào phòng khách, căn phòng rất tối, Lư Thái cầm một ngọn nến đã được đốt lên rồi mời Ngô Bình vào phòng ngủ ở phía tây tầng một, những người khác thì đợi bên ngoài.
Phòng ngủ lại càng tối tăm hơn, Ngô Bình vừa bước vào đã ngửi thấy mùi thuốc nồng nặc và cả mùi thối rữa. Cậu khẽ cau mày, biết bệnh tình của mẹ Lư Thái đã vô cùng nặng, nếu không có những dược liệu quý giá này, bà ta sẽ không thể sống cho đến bây giờ.
Có một chiếc giường lớn được trải drap đen, một người phụ nữ cả người quấn băng gạc tẩm thuốc đang nằm trên giường, trên mặt bà ta cũng được dán một thứ gì đó giống mặt nạ, không thể nhìn thấy toàn bộ dung mạo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3658003/chuong-6149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.