Tử Hi khẽ thở dài: “Đúng thế, mạo hiểm quá. Nơi này chỉ có thiên kiêu của các thế lực siêu cấp mới dám đi thử”.
Ngô Bình quan sát phù văn trên cửa, cảm thấy chữ trên đó có phần giống với ấn vàng nhỏ mà Lâm Kiếm Phong đưa cho mình, thế là tay trái cậu lấy ấn vàng nhỏ ra để so sánh.
Cảnh tượng thần kỳ xuất hiện, chiếc ấn nhỏ vừa xuất hiện, phù văn trên cánh cổng bị nó thu hút, đều tụ lại một chỗ.
Ngô Bình chấn động, sau đó chậm rãi đặt chiếc ấn nhỏ lên trên cánh cổng, cánh cổng bị lõm xuống tạo thành một cái lỗ hình vuông, vừa đủ để chứa chiếc ấn vàng nhỏ.
Khi ấn vàng nhỏ hoàn toàn dung hợp với cánh cổng, cánh cổng vang lên một tiếng “âm”, sau đó mở ra.
Ngô Bình xoay người vẫy tay với Tử Hi, sau đó sải bước đi vào trong.
Người đàn ông đồ trắng ngây người, ánh mắt lóe sáng, lao đến chỗ cánh cổng với tốc độ cực kỳ nhanh. 'Thế nhưng hắn vừa đến gần, thị vệ áo giáp vàng cùng vung đao lên.
“Keng!”
'Tiếng đao kiếm giao nhau vang lên, người đàn ông áo trắng bị văng ra xa mười mấy mét, chỉ thấy giữa kế †ay hắn chảy máu, cơ thể tê lại, chỉ có thể trơ mắt nhìn cánh cổng đóng lại.
Hắn giậm mạnh chân xuống đất, nói: “Không thể xông vào, tiếc quá”.
Người đàn ông đồ đen lái xe nói: “Sư huynh, trên tay người này có một chiếc ấn vàng, có lẽ là chìa khóa của cánh cổng điện Nghệ Hoàng”.
Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657974/chuong-6120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.