Chương trước
Chương sau
Ngô Bình tay cần kiếm Thất Tinh Long Uyên, làm một tư thế tay kiếm quyết, một luồng kiếm thế kinh khủng hình thành, tất cả mọi người có mặt đều cảm thấy nặng nề trong lòng, sau lưng lạnh buốt. Sau đó Ngô Bình chuyển động, bảy luồng kiếm ảnh lao về bảy hướng khác nhau, lần lượt đánh ra một loại kiếm phát uy lực kinh người. 

Phân Ảnh Trảm! '

Từ Công thốt thành lời, bỗng quỳ gối xuống đất.

Bảy luồng kiếm ảnh quay về vị trí cũ, Ngô Bình thu kiếm về. Bởi vì vừa mới lĩnh ngộ kiếm quyết nên khi thi triển vẫn còn chưa quen, nếu không Phân Ảnh Trảm này có thể phóng ra hai mươi bốn luồng kiếm ảnh, kết thành một sát trận tuyệt thế!

Nhìn thấy Từ Công quỳ xuống, Ngô Bình vội vàng đỡ ông ta dậy: “Từ Công sao lại làm vậy?”

'Từ Công nước mắt đầm đìa, nói: “Công tử, kiếm pháp này chính là do kiếm đạo chí tôn để lại, cậu đã có được chân truyền của kiếm đạo chí tôn, trong lòng lão phu rất mừng!”

Ngô Bình: “Vãn bối không dám nhận”.

'Từ Công năm lấy tay Ngô Bình, cảm kích nói: “Đã bao nhiêu năm rồi, cuối cùng cũng có người lĩnh ngộ được chân truyền vách tường! Công tử, có thể đến viện phía sau không?”

Ngô Bình gật đầu: “Đương nhiên được”. 

Ngô Bình đi vào cùng Từ Công, Lâm Kiếm Phong và Diệp Ngưng Băng đang đợi trong viện. Lâm Kiếm Phong vô cùng thích thú, cảm khải nói: “Cậu Ngô mạnh thật! Còn có thể lĩnh ngộ được vách tường, thật lợi hại!”

Diệp Ngưng Băng cũng có chút kinh ngạc, nói: “Bộ kiếm pháp vừa nấy, bảy kiếm hợp một, ngay cả cao thủ Thần Thông chắc chắn cũng không đỡ được!"

Lâm Kiếm Phong: “Cậu Ngô có thể lĩnh ngộ được vách tường, cô nghĩ Ngô Bình chỉ lĩnh ngộ được chút ít từ Chuông Thái Thượng sao?”

Diệp Ngưng Băng giật mình: “Ý cậu là Ngô Bình đã lĩnh ngộ được tinh túy của Chuông Thái Thượng sao?”

Lâm Kiếm Phong sáng mắt: “Có phải lĩnh ngộ được tinh túy hay không tôi không biết, nhưng tôi biết chắc chẳn cậu Ngô lĩnh ngộ vượt xa so với người trước!”

Trong nhà họ Từ, Ngô Bình được mời đến một tòa nhà cổ kính, người làm bưng trà đến, mùi hương ngào ngạt.

Từ Công cười nói: “Mời cậu dùng trà”.

'Từ Công vẫn không biết thân phận của Ngô Bình, vì thế bèn hỏi mấy câu, mới biết được cậu đang học ở đại học Thần Kinh, là đệ tử tinh anh của Liên Sơn Tông, cười nói: “Với thiên phú của cậu, tương lai nhất định là đệ tử cốt cán của đại giáo!” 

Sau đó lấy một ngọc phù hình thanh kiếm, nói: “Công tử. Đây là tín vật “Chí Tôn Kiếm Đường”, cầm vật này, có thể trực tiếp trở thành đệ tử tinh anh của Kiếm Đường!”

Ngô Bình nhận lấy ngọc phù, hỏi: “Từ Công, Chí Tôn Kiếm Đường là nơi thế nào?”

Từ Công cười nói: “Trong thập đại Tiên Giới, có Vạn Kiếm Tiên Giới. Vạn Kiếm Tiên Giới lấy tiên kiếm làm chủ, trong đó thực lực mạnh nhất chính là Chí Tôn Kiếm Đường. Cao thủ Vạn Kiếm Tiên Giới chín thành đều từng là đệ tử của Chí Tôn Kiếm Đường”.

Ngô Bình: “Nói như vậy, Chí Tôn Kiếm Đường và vách tường này có quan hệ?”

Lúc bọn họ rời khỏi cửa hàng kim loại, sau lưng có một nhóm người đi theo, mắt nhìn chằm chằm kiếm Thất Tinh Long Uyên trong tay Ngô Bình.

Ngô Bình cũng không quan tâm, dạo vài vòng đến mấy tiệm kim loại, sau đó lại đến một tiệm thuốc Nam.

Tiệm thuốc Nam có lịch sử hơn ba trăm năm, kinh doanh đủ các loại dược liệu. Diện tích tiệm thuốc rất lớn, phía trước có tám gian, phía sau còn có mấy sân viện.

Vừa vào ông lão lưng còng ra đón, cười nói: “Công tử đến tiệm nhỏ này, đúng là vinh hạnh cho kẻ hèn! Lão tôi đây là chủ tiệm này, mọi người đều gọi tôi là lão Tường”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.