Chương trước
Chương sau
Ngô Bình gật đầu: “Tốt lắm. Xem ra anh là người thông minh”.

Trương Huyền Bạch nói: “Anh Ngô bảo anh ta đưa tôi quay về?”

Ngô Bình gật đầu: “Người này biết anh, cũng biết nhà họ Trương, để anh ta đưa anh quay về là thích hợp nhất. Hơn nữa tôi cũng dùng cấm chế nằm giữ sinh mạng anh ta, anh ta cũng không dám gây ra chuyện gì với anh”.

Trương Huyền Bạch gật đầu: “Cũng được. Với thân phận thế tử của anh ta, càng dễ gặp cha tôi hơn”.

Ngô Bình: “Sau khi anh Trương về nha thì mau chóng báo. cho tôi biết”.

Trương Huyền Bạch: “Được, anh Ngô cứ yên tâm”.

Ngô Bình nhìn Thanh Lân, nói: “Anh nên biết, đây là cơ hội được bay cao của nhà họ Thanh anh. Hơn nữa tuy anh là thế tử, nhưng áp lực chắc chẵn rất lớn”.

Thanh Lân căng thẳng trong lòng, quả thực, hiện tại áp lực lớn nhất hắn phải đối mặt, là một người anh em cùng cha khác mẹ của hắn bỗng nhiên quật khởi, đối với người đã được chọn làm thế tử thì cha cũng có chút dao động. Hẳn có cảm giác, nếu hắn không thay đổi gì, thì e rằng rất khó giữ được vị trí thế tử. Trước mắt, nếu hắn ôm chặt đùi lớn Trương Huyền Bạch thì vị trí thế tử kia sẽ vững như núi Thái Sơn!

“Tôi đã hiểu!”, Thanh Lân vội nói. “Anh chuẩn bị đi, hai tiếng sau sẽ xuất phát”.

Đầu tiên Thanh Lân cho người tuyên bố trước, bảo ngọc tiên truyền kia hắn đã đoạt được, sau đó lại liên lạc trước với tâm phúc trong gia tộc, bảo bọn họ chuẩn bị trước mọi thứ cho tốt.

Hai tiếng sau, tại trang viên của Thanh Lân, Ngô Bình tự mình đến tiễn. Để thuận tiện, Mao Thiết cũng được đưa đi, anh ta tiếp tục trở thành người truyền lời thay cho Trương Huyền Bạch.

“Anh Trương, hy vọng chúng ta có thể sớm gặp lại”. Ngô Bình cười nói.

Trương Huyền Bạch: “Anh Ngô, đợi tôi khôi phục lại, sẽ gặp lại anh. Tạm biệt!”

Nói xong, bọn họ đi vào trong truyền tống trận đơn giản. Truyền tống trận này chỉ có thể dùng được một lần, sau khi dùng thì sẽ không còn giá trị.

Lúc này, pháp trận phát sáng, mộ sáng phóng thẳng

lên trời, sau đó mấy người họ đã biến mất.

Lúc này, ngoài viện có nhóm người Ngô Khả Kỳ đang đứng. Ngô Khả Kỳ là thuộc hạ của Thanh Lân, mà hắn vừa nhận được lệnh, sau này phải nghe theo lệnh của Ngô Bình, phải kính cẩn hơn cả đối với hản!

Ngô Khả Kỳ là người có mắt nhìn, hắn vội nói: “Cậu Ngô, thế tử Thanh Lân quay về rồi?”

Ngô Bình ừ một tiếng: “Từ Lăng Quang lúc trước anh nhắc đến, hắn là ai?”

Ngô Khả Kỳ: “Người này là người phụ trách công việc của ba tỉnh trong Tuần Tiên Ti, thấp hơn tôi nửa cấp, nhưng làm việc không cần thông qua đồng ý của tôi”.

Ngô Bình: “Hản đe dọa đến anh sao?”


Ngô Khả Kỳ giật mình trong lòng, nói: “Cậu Ngô, trước mắt tôi có gặp một chuyện rắc rối”.

Ngô Bình: “Ồ, rắc rối gì?”

Ngô Khả Kỳ: “Lúc trước Từ Lăng Quang lập ra một chỉ cục, khiến tôi đắc tội với Cừu Ứng Thiên, người đứng đầu Lục Lâm Đạo của tỉnh Bắc Thất. Cừu Ứng Thiên của hai cao thủ dưới trướng mình muốn đến lấy mạng của tôi”.

Ngô Bình: “Người của Lục Lâm Đạo, lại dám đối đầu với Tuần Tiên T¡?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.