Ngô Bình và Chu Ngạo Quân bay trên không trung, nhanh chóng phát hiện ra một du thuyền lớn màu lam thông qua định vị. Bọn họ lắng lặng đáp xuống phần đuôi du thuyền.
Chu Ngạo Quân: “Cậu Ngộ, tại sao người kia không trực tiếp bỏ trốn mà lại ẩn nấp trên du thuyền vậy?”
Ngô Bình nói: “Tôi ngửi thấy mùi máu tươi, hơn nữa còn là người tu hành, quả nhiên anh ta đang ở đây, nếu tôi đoán không nhầm thì anh ta bị thương nặng rồi”.
Chu Ngạo Quân: “Nói như vậy, trong gia tộc bị diệt môn kia cũng có cao thủ, cũng đánh chết cả nhẫn giả sáu sao!”
Ngô Bình: “Chuyện này không có gì kỳ lạ, dù sao người có thể dẫn nhẫn giả đến nhà thì sao có thể là người bình thường được chứ?”
Nói rồi, hai người đến phía trước du thuyền, trên boong thuyền có không ít du khách. Trong đó, có một người đàn ông mặc đồ xám, đứng ở ngay góc nhìn xuống sông, mùi máu tanh truyền đến từ trên người anh ta.
Ngô Bình bảo Chu Ngạo Quân đứng yên, cậu đi đến bên cạnh người đàn ông, ánh mắt cũng nhìn xuống mặt sông, nói: “Bị thương nặng như vậy, bay không nổi sao?”
Gương mặt người này đen gầy, dáng người không cao, ánh mắt sắc bén như chim ưng, anh ta cười lạnh, dùng giọng Đại Hạ bập bè nói: “Các anh phản ứng cũng nhanh đấy, nhưng vô dụng thôi, đến bao nhiêu thì chết bấy nhiêu!”
Ngô Bình: “Anh rất tự tin, một người bị thương nặng mà tự tin như vậy, đúng là hiếm có”.
Đối phương lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657899/chuong-6045.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.