Ngô Bình: “Trên người tôi có mấy nghìn tệ tiền mặt, nếu anh cần thì tôi đưa anh, nếu không cần vậy anh đi kiếm người khác ăn xin đi”.
Người này ngây người, lập tức giận tím tái mặt mày: “Mày xem tụi tao thành bọn ăn xin sao?”
Ngô Bình cười nói: “Chẳng lẽ các anh không phải sao?”
Phía sau có người lớn tiếng nói: “Đại ca, tên này ngông cuồng xấc xược, để em dạy dỗ nó một trận!”
Người này có làn da ngăm đen, tóc dài xõa vai, cao hơn mét chín, trông như một bức tượng sát thần. Hắn ta vươn tay muốn nắm lấy tóc Ngô Bình, chỉ là tay hắn ta vừa hạ xuống thì đã cứng đờ trong không trung. Bởi vì có một bàn tay nắm lấy tay hắn ta.
Vẻ mặt người đàn ông mặt đen có phần khinh thường, nói: “Tao đây trời sinh sức lực lớn, mày nghĩ mày có thể ngăn được tao sao?”
Ngô Bình cảm nhận được sức mạnh của người đàn ông mặt đen càng lúc càng lớn, cuối cùng lớn đến mức đến cả cậu cũng có chút kinh ngạc. Phải biết rằng, người đàn ông mặt đen này căn bản không không có tu vi gì, rõ ràng cũng chưa từng luyện qua công phu chính thống nào, nhưng sức mạnh lại lớn đến vậy.
Nhưng thật đáng tiếc, người phàm thì dù sức. mạnh có lớn đến đây cũng không thể đấu với người tu hành được, người đàn ông mặt đen phát hiện sức mạnh mình tăng đến cực hạn, nhưng bản thân vẫn không thể động đậy gì, hắn ta bất giác đứng ngây người.
Ngô Bình cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657873/chuong-6019.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.