Điều đó chứng tỏ Ngô Bình đã dung hợp hoàn toàn sức mạnh của phù thần, không giống như Xích Hà, trước đó Xích Hà không thể nào có được loại sức mạnh này, hắn chỉ có thể tạm thời mượn sức mạnh của phù thần thôi.
Luồng sức mạnh đó dịch chuyển trong cơ thể Ngô Bình một lúc thì lòng bàn tay cậu bỗng xuất hiện một lực hút cực mạnh. Bỗng dưng, đao kiếm, thương, kích cùng các nhân vật trên các bức bích họa đều bay lên không rồi rơi vào lòng bàn tay cậu.
Ngô Bình giật mình, thế là cậu đi ngược về lại, cứ đi được một đoạn thì các phù thần trên các bức bích họa đều bị hút hết vào lòng bàn tay cậu. Cùng lúc đó, các phù thần này cũng lần lượt xuất hiện xung quanh phù thần ba đầu sáu tay, chỉ có điều chúng chỉ chiếm một phần rất nhỏ trên da, vây quanh phù thần mạnh nhất như các vì sao vây quanh mặt trăng.
Lúc Ngô Bình đi đến điểm cuối thì cậu đã cố ý để lại một phù thần khá yếu rồi nói với Xích Hà: “Anh lấy cái đó đi”.
Xích Hà vui mừng, lập tức đưa tay ra, bức phù thần đó liền theo tay hắn truyền lên lưng. Uy lực của phù thần đó không mạnh nên Xích Hà có thể miễn cưỡng chịu được.
Ngô Bình để Xích Hà ở lại hấp thụ phù thần, còn mình thì tiếp tục đi vào trong trở lại. Cậu đi được mấy bước thì nhìn thấy trên tường đá có viết mấy trăm chữ, nội dung đại khái kể về lai lịch của những phù thần này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657855/chuong-6001.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.