Ngô Đại Hưng biết bản lĩnh của con trai, ông ngạc nhiên hỏi: “Còn tốt hơn cả đan dược con đưa lần trước sao?”
Ngô Bình gật đầu: “Tốt hơn so với lần trước”.
Ngô Đại Hưng một ngụm nuốt xuống, sau đó mẹ và cô cũng uống đan Sinh Mệnh.
Ba người uống thuốc xong đều không có gì khác thường, chỉ là cảm thấy bụng rất trướng. Vốn dĩ, dược hiệu của đan Sinh Mệnh này rất mạnh, nhưng người bình thường không thể hấp thụ hết năng lượng của nó trong thời gian ngắn. Đan dược trong cơ thể bọn họ cần có thời gian để hòa tan hoàn toàn, ít nhất cũng cần một tháng. Cũng có nghĩa, trong một tháng tới cơ thể bọn họ sẽ dần dần thay đổi, cuối cùng thành tựu sẽ vô lượng.
Uống thuốc xong, ba người cũng không ăn cơm chiều, cơm nấu xong cơ bản đều do Ngô Bình ăn sạch.
Tối hôm nay, Ngô Bình lấy ra ốc tù và đen kia, bắt đầu nghe âm thanh do nó phát ra.
Âm thanh bên trong vô cùng kỳ ảo, Ngô Bình nghe hơn một tiếng đồng hồ thì bất giác lại so sánh nó với âm điệu của bí chú.
Đến nửa đêm rạng sáng, trong thân thể cậu bỗng phát ra tiên âm giống hệt như trong ốc tù và đen kia, chẳng qua là tiên âm này không ngừng biến hóa.
Lúc trời sáng, tiên âm phát ra trong thân thể Ngô Bình đã biến thành bí chú hoàn thiện. Trong ký ức lúc trước của cậu có một đoạn bí chú dài, tất cả những bí chú mà cậu tu luyện chỉ là một đoạn ngắn trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657833/chuong-5979.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.