“Âm ầm”.
Một luồng sáng vàng từ trên trời giáng xuống, bao trùm lấy người áo vàng, bên trong luồng sáng, người đó bỗng cứng đờ, ý thức của hắn ta đã bước vào ảo cảnh vô biên, không có sự cho phép của Ngô Bình thì mãi mãi không ra ngoài được.
Mọi người nhìn thấy cảnh đó thì ai nấy cũng ngây người ra, mợ ba đó thốt lên: “Cậu đã khởi động đại trận Hoan Không”.
Ngô Bình hạ giọng nói: “Không sai”.
Mợ ba tái mặt, lẩm bẩm: “Không thể nào, không ai có thể khống chế được đại trận Hoan Không, sao cậu có thể làm được?”
Ngô Bình: “Bà không cần phải biết, tất cả hãy nghe đây, ai bằng lòng thần phục tôi thì hãy đứng ra bên ngoài điện, ai không bằng lòng thì ở lại trong điện".
“Ầm ần”. Cậu vừa dứt lời, cả đảo Hoan Không liền rung chuyển, vô số tia sáng vút lên trời, hình thành vô số ảo cảnh trên không, thần bí vô cùng.
Những người ở lại bên trong điện đều là những người thông minh, họ thi nhau đứng dậy, hành lễ với Ngô Bình trước rồi bước thật nhanh ra ngoài điện. 'Thoáng chốc, bên trong điện chỉ còn lại mợ ba và mấy thân tín của bà ta.
Mợ ba tái mặt, nói: “Cậu Ngô, cậu muốn thế nào?”
Ngô Bình bình thản nói: “Mặc dù tôi và Trần Tử Tu quen biết chưa lâu nhưng chúng tôi đã là bạn bè, bạn bè bị hại thì tôi phải thay anh ấy đòi lại công bằng”.
Cậu vừa dứt lời thì chỉ tay, một luồng huyền quang giáng xuống, ý thức của nhóm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657779/chuong-5925.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.