Cái tên Cổ Trùng Lâu là do Ngô Bình vừa mới tự đặt, cậu lập tức đứng dậy, cười ngây ngô đi đến bên cạnh Cổ Kiếm Nam, trầm giọng hỏi: “Chú ba, đánh người nào ạ?
Cổ Kiếm Nam chỉ vào Âm Giáp Phù phía đối diện nói: “Trùng Lâu, đánh bại cậu ta thì chúng ta thắng. Cháu đừng nương tay, đánh chết cũng không Sao”.
“Cổ Trùng Lâu” gật mạnh một cái: “Cháu biết rồi chú ba, vậy cháu đánh chết hẳn”.
Nghe thấy cuộc nói chuyện quá mức ngông cuồng, Âm Giáp Phù cười nhạo, hắn bước đến trước mấy bước, cao giọng nói: “Tên ngốc, qua đây nhận lấy cái chết này”.
“Cổ Trùng Lâu” trợn mắt nói: “Hừ, bớt khoác lác đi, tôi chỉ cần ba quyền là đánh chết anh đấy”.
Nói rồi cầu sải bước đi về phía Âm Giáp Phù, Âm Giáp Phù khế cười nhạo, trong mắt hắn động tác của Ngô Bình vừa ngu xuẩn vừa chậm chạp, thoạt nhìn không giống cao thủ chút nào. Thế nên lúc Ngô Bình vừa đến gần, hắn thi triển bí kỹ cực mạnh, biến thành hư ảnh đánh một quyền vào cổ cậu.
Động tác của hắn cực kỳ nhanh, người ngoài không nhìn thấy rõ, chỉ cảm thấy hắn như biến thành màn sương.
Ngay khi Âm Giáp Phù biến thành màn sương, “Cổ Trùng Lâu” đánh ra một quyền.
“Âm”.
Một âm thanh cực lớn vang lên, Âm Giáp Phù bị đánh đến mức treo trên không trung. Cú đấm của “Cổ Trùng Lâu” đánh trúng vào ngực hắn.
Âm Giáp Phù trợn to mắt, bí pháp của hắn không có sơ hở nào, cậu ta đánh trúng mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657756/chuong-5902.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.