Những người xung quanh im lặng một lúc rồi đột ngột vỗ tay cổ vũ nồng nhiệt.
“Hay lắm”. “Anh là hảo hán”. Cách đó không xa, Lục Tinh Sương nhìn Ngô
Bình với ánh mắt ngưỡng mộ, người đàn ông này quả thật không đơn giản.
Cô ấy tiến nhanh về phía Ngô Bình, cười, nói: “Anh Ngô”.
Ngô Bình hơi bất ngờ khi thấy cô ấy, cậu nói: “Cô Lục, sao cô cũng xuống núi?”
Lục Tinh Sương: “Anh Ngô, tôi quen mấy người lúc nãy, họ nhà người của nhà họ Âm”.
Ngô Bình: “Nhà họ Âm?”
Lục Tinh Sương gật đầu: “Giờ mảnh đất này thuộc sở hữu của nhà họ Gổ, nhà họ Âm là hộ khác đến nhưng thực lực rất mạnh, nghe nói đang chuẩn bị giành mảnh đất này từ tay nhà họ Cổ, dùng để phát triển nghĩa trang quy mô lớn. Tôi nghe nói nhà họ Âm định xây dựng ba trăm ngàn mộ phần ở đây”.
Ngô Bình: “Thì ra là người do nhà họ Âm phái đến, hèn gì”.
Lục Tinh Sương: “Anh Ngô, nhà họ Âm làm việc không nói nguyên tắc, lúc nấy anh đánh người của họ, nhất định phải cẩn thận”.
Ngô Bình gật đầu: “Tôi biết rồi, cảm ơn cô đã nhắc nhở”.
Lục Tinh Sương: “Anh Ngô, nhà tôi ở bên núi, anh có thời gian ghé chơi không?”
Ngô Bình: “Tôi không đến làm phiền đâu”.
Dường như Lục Tinh Sương đã đoán được việc Ngô Bình sẽ từ chối, cô ấy nói: “Anh Ngô, từ nhỏ tôi đã lớn lên trên núi, biết trên núi có một hang động, bên trong có thứ rất đặc biệt”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657746/chuong-5892.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.