Ngô Bình: "Được, cháu chờ tin tức từ bác".
Cậu lại nhìn thoáng qua xung quanh rồi nói: "Cháu đi dạo xung quanh một lát, bác Cổ cứ tự nhiên".
"Được. Tôi về nhà họ Cổ trước, nếu có tin tức sẽ báo ngay cho cậu", Cổ Kiếm Nam nói xong bèn tạm biệt rồi rời đi.
Ngô Bình đi bộ từ trên núi xuống, đi được một đoạn đã thấy một con đường nhỏ lát đá do con người xây dựng, cậu bèn men theo nó đi xuống. Đi đến lưng chừng núi thì bỗng nghe thấy cách đó không xa có tiếng động, vừa quay đây đã thấy một thiếu niên và một cô gái trẻ đang luyện quyền trong mảnh đất trống.
Thiếu niên luyện một bộ quyền, trên trán lấm tấm mồ hôi, cô gái lập tức chỉ ra sự thiếu sót của cậu ta rồi bảo cậu ta luyện lại lần nữa.
Tuy cách cả mấy chục mét, nhưng thị lực của Ngô Bình rất mạnh, vừa nhìn đã nhận ra cơ thể thiếu niên kia có vấn đề, quyền pháp đang luyện cũng có sai sót. Nếu cậu ta cứ tiếp tục luyện thì chắc chăn sẽ hủy hoại cơ thể.
Cậu lắc đầu bước tới.
Thiếu niên nghe thấy có người đến thì dừng lại, cảnh giác nhìn về phía Ngô Bình. Cô gái kia cột tóc đuôi ngựa, mắt ngọc mày ngài, trên người toát ra một vẻ hiên ngang.
Ngô Bình đứng ngoài mấy chục bước cười nói: "Đang luyện quyền hả?"
Cô gái hỏi: "Anh có gì chỉ giáo à?"
Ngô Bình: "Tôi thấy thiếu niên kia luyện quyền không đúng lắm nên tới nhắc nhở một câu".
Thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657744/chuong-5890.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.