Ngô Bình: “Biết một chút”.
Lý Tam thở dài: “Nói vậy thì cậu không muốn giúp tôi rồi”.
Ngô Bình: “Nếu tôi không muốn giúp thì đã không nói nhiều với ông vậy rồi. Tôi có thể giúp ông nhưng tôi có hai điều kiện, một là không được nói cho người khác biết chuyện tôi giúp ông, hai là trong vòng một năm ông không được đi báo thù”.
Lý Tam chau mày: “Tại sao lại không cho tôi báo thù?”
Ngô Bình: “Tu vi của ông bị phong ấn mười tám năm, thời gian lâu như vậy nhất định là thực lực của kẻ thù của ông đã vượt mặt ông rồi. Tôi cảm thấy việc trước tiên ông nên làm là khôi phục và nâng cao tu vi của mình”.
Cậu nói đến đây thì hỏi: “Lúc ông bị phong ấn thì tu vi ở mức nào?”
Lý Tam: “Thần Thông tầng chín”.
Ngô Bình gật đầu: “Thần Thông tầng chín cách đạo cảnh không xa nữa, nếu ông có thể đột phá lên đạo cảnh rồi mới đi báo thù thì còn gì bằng nữa”.
Lý Tam im lặng một lúc rồi nói: “Tôi đồng ý”.
Ngô Bình: “Mười hai giờ tối nay, tôi sẽ giúp ông giải phong ấn”.
Lý Tam: “Cảm ơn cậu, cách đây không xa có một chợ đêm, cậu có muốn đến đó dạo không?”
Ngô Bình: “Vậy sao? Nghe ông nói có vẻ chợ đêm này không tầm thường”.
Lý Tam: “Phần lớn người trong chợ đêm đều là người tu hành, họ bán những thứ mình không dùng đến ở đó. Cậu là người tu hành, đến đó dạo một vòng, không chừng lại có thể có thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657738/chuong-5884.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.