Mồ hôi lớn chừng hạt đậu chảy trên trán hẳn ta, hắn ta cẩn thận lùi lại kéo dài khoảng cách, thấp. giọng nói: “Không biết cậu là cao nhân, đã mạo. phạm rồi!"
Nói xong thì hắn ta quỳ xuống đất, ngẩng đầu nhìn Ngô Bình, vẻ mặt nhìn cậu cũng thay đổi.
Ngô Binh thản nhiên nói: “Lăn ra chỗ khác đi”.
Người này không chần chừ, thật sự lăn sang một bên, liên tục lăn mười mấy lần sang bên cạnh, sau đó đứng đó bất động.
Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người sững sờ, Lương Thành Bích vừa kinh ngạc vừa tức giận, hỏi: “Chuyện gì vậy?”
Người kia thấp giọng nói: “Cậu Lương, người ta là cao thủ Bí Cảnh, cậu chớ có kiếm chuyện với cậu tai"
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Lương Thành Bích thay đổi, lăn lộn trong giang hồ đã lâu, hắn ta biết rõ cao thủ Bí Cảnh đáng sợ thế nào, vội vàng ôm quyền nói: “Vừa nãy thất lễ với cậu rồi..."
Ngô Bình lạnh nhạt nói: “Đúng lúc tôi có chuyện nói với ông, sau này việc kinh doanh xe taxi ở Trung Châu, ông không cần làm nữa”.
Lương Thành Bích ngây người: “Cậu không cho. tôi kinh doanh xe taxi sao?”
Ngô Bình: “Không sai. Sau này toàn bộ xe taxi đều do Nghiêm Lãnh Thạch quản lý. Ông độc quyền nhiều năm như vậy rồi, chắc hẳn kiếm được cũng nhiều rồi, nên về nhà dưỡng lão đi”.
Vẻ mặt Lương Thành Bích khó coi, qua một lúc hẳn ta mới thấp giọng nói: “Chỉ dựa vào một câu nói của cậu sao?”
Ngô Bình cười lạnh: “Tôi biết ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657726/chuong-5872.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.