Nghe nói là nhà họ Cổ, Ngô Bình bất giác vui vẻ, cậu không nói nhiều mà hỏi tiếp: “Cha nuôi, chuyện làm ăn kiếm tiền như vậy, sao nhà họ Gổ lại giao cho nhà họ Kha làm?”
Âu Dương Chí Viễn: “Chuyện này cũng không xem là giao cho nhà họ Kha, mà chỉ là giao quyền quản lý bên dưới. Nhà họ Kha vẫn phải lấy hàng từ nhà họ Cổ. Lợi nhuận của nhà họ Kha không phải do chênh lệch giá, mà là từ số lượng hàng. Họ bán ra càng nhiều thì phần trăm nhà họ Cổ chia cho càng nhiều”.
Ngô Bình: “Xem ra quản lý bên dưới không đơn giản”.
“Đúng vậy. Lợi nhuận của Khoái Lạc Hoàn rất cao, vì vậy thường hay có người bán lậu, hoặc lén tưồn ra, bán nơi khác. Những chuyện này, đều cần có người điều tra. Nói trắng ra thì nhu cầu Khoái Lạc Hoàn ở một nơi là cố định, dao động không lớn. Nếu lượng bán hàng ở một nơi nào đó giảm thấp thì rất có khả năng đã bị người khác chiếm thị trường, bên trong chắc chắn có xảy ra tình trạng bán lậu. Nhiệm vụ chủ yếu của nhà họ Kha chính là khiến thị trường trật tự, ít nhất không đến mức hỗn loạn”.
“Vậy nhà họ Gổ có thể chia bao nhiêu cho nhà họ Kha?”
“Ít thì một phần trăm, hơn hai phần trăm cũng có khả năng”. Âu Dương Chí Viễn khế thở dài: “Cả Trung Châu này ít nhất cũng có hai triệu người dùng Khoái Lạc Hoàn, mỗi năm một người bỏ ra ba mươi nghìn, thì có được lợi nhuận mấy chục tỷ. Một phần trăm cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657723/chuong-5869.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.