Ngô Bình cười hỏi: "Tô Thanh Quả, cậu biết tôi không?"
Tô Thanh Quả ngó cậu một cái, gương mặt hơi ửng hồng rồi khẽ gật đầu: "Cậu là ngôi sao trong
trường, đương nhiên là tôi biết cậu rồi".
Ngô Bình: "Ban nãy tôi nghe thấy cậu ho, cơ thể cậu có chút vấn đề nhỉ. Nếu cậu bằng lòng, tôi có thể khám và chữa bệnh cho cậu".
Tô Thanh Quả nghe mà sửng sốt, cô ấy thật sự không ngờ Ngô Bình thế mà còn là một thầy thuốc. Tô Thanh Quả khó hiểu hỏi: "Cậu biết khám bệnh?”
Ngô Bình cười đáp: "Biết một chút".
Có lẽ bởi vì Ngô Bình có thành tích tốt nhất trong trường, còn chơi bóng rổ giỏi nên Tô Thanh Quả bất giác có một niềm tin tưởng và sùng bái với cậu. Cô ấy khẽ gật đầu đáp: "Vậy cảm ơn cậu".
Ngô Bình bảo cô ấy vươn tay phải ra, cậu đè lên mạch đập của Tô Thanh Quả. Mấy giây sau, cậu lộ ra vẻ khó hiểu nói: "Lạ ghê. Rõ ràng cậu đã thế, nhưng mạch đập lại biểu hiện cậu chẳng những không bệnh, còn vô cùng khỏe mạnh, đúng là lạ thật!"
Tô Thanh Quả cũng sửng sốt: "Vậy rốt cuộc tôi có bị bệnh hay không?”
Ngô Bình vắt óc suy nghĩ, bấy giờ trong đầu chợt xuất hiện một vài thông tin, sắc mặt cậu chợt thay đổi, lẩm bẩm: "Thì ra là vậy!"
Tô Thanh Quả hỏi: "Cậu nghĩ ra rồi à?"
Ngô Bình nhìn cô ấy với vẻ hết sức phức tạp, đáp: "Tôi có một suy đoán, nhưng không biết có đúng hay không".
Tô Thanh Quả: "Cậu cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657716/chuong-5862.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.