Sau khi bay được một khoảng, Ngô Bình đến đảo Phi Tiên.
Đảo Phi Tiên rộng hơn hai mươi ngàn kilomet vuông, đủ để xây dựng một khu dân cư tầm trung. Hiện nay hòn đảo này hoàn toàn thuộc sở hữu của Hoàng Thánh, gã là chủ sở hữu của hòn đảo, muốn làm gì thì làm ở đây.
'Tâm trạng Hoàng Thánh rất tệ, lúc này gã đang ủ rũ ngồi trên ghế, có mười người phục vụ đứng trước mặt gã, ai nấy cũng đều run sợ, sợ chọc giận Hoàng Thánh tâm trạng không tốt. Họ biết rõ một khi tâm trạng người đàn ông này không tốt sẽ trút giận lên bọn họ, hầu như cứ cách vài ngày sẽ có người giúp việc nữ bị gã đánh cho chết, đánh cho tàn tật, những người bị thương đó sẽ bị gã ném thẳng xuống sông cho cá ăn.
“Hừi Tông môn hạng nhất thì thế nào, Hoàng Thánh này sớm muộn gì cũng sẽ hưng thịnh. Chỉ cần vài năm nữa thôi, tao sẽ tự tay giết mày”, Hoàng Thánh hung dữ nói, siết chặt tay phải tựa hồ như sắp nghiền nát thứ gì đó.
Các giúp việc càng sợ, lúc này Hoàng Thành lại hỏi: “Trà đâu?”
Một người phụ trách rót trà vội vàng bưng một tách ra độ ấm vừa đủ, thận trạng đưa đến trước mặt gã.
Hoàng Thánh nhận lấy tách trà nhấp một hớp, hơi nóng, đây là độ nóng gã yêu cầu ngày thường nhưng sắc mặt gã thay đổi tức giận nói: “Tại sao lại nóng thế này? Đồ vô dụng, đi chết đi!”
Gã đánh một chưởng, sắc mặt người giúp việc bưng trà đó trắng bệch,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657713/chuong-5859.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.