Ngô Bình quyết định nói sự thật cho cô ấy biết, nói lại những gì cậu biết.
Nghe xong Dương Thanh Ngâm im lặng hồi lâu. Một lúc sau cô ấy hỏi: “Nói thế là bố dì tên Viên Khắc Định, hơn nữa ông ấy đã không còn sống”.
Ngô Bình gật đầu: “Có lẽ sau khi Viên Khắc Định mất, bây giờ người nhà họ Viên muốn đưa dì vào chỗ chết, không muốn dì kế thừa sản nghiệp của nhà họ Viên”.
Dương Thanh Ngâm: “Tiểu Bình, nhà họ Viên có bao nhiêu sản nghiệp?”
Ngô Bình nói: “Nhà họ Viên là nhà giàu ở Giang Bắc, nghe nói tài sản trong tay lên đến mấy trăm tỷ tệ, có đến bảy công ty trên thị trường có giá trị hơn mấy chục tỷ tệ”.
Dương Thanh Ngâm hít sâu một hơi nói: “Mẹ cháu đối xử tốt với dì như vậy, mà dì vẫn chưa trả ơn chị ấy được. Tiểu Bình, dì muốn lấy những tài sản này để cháu và cả gia đình, sống một cuộc sống tốt đẹp”. Dương Thanh Ngâm nghĩ vừa đơn giản vừa thuần khiết, Ngô Bình vội nói: “Dì út, dì không cần phải thế, bây giờ nhà chúng ta không thiếu tiền”.
Dương Thanh Ngâm cười nói: “Cháu có là việc của cháu, dì cho cháu là việc của dì, không hề giống nhau. Hơn nữa Tiểu Bình này, họ đều muốn hại chết dì, dì còn phải khách sáo với họ sao?”
Ngô Bình cười nói: “Dì út, thật ra dì không nói, cháu cũng trút giận thay dì, họ dám động vào dì, cháu sẽ khiến họ trả giá”.
Dương Thanh Ngâm lại hơi lo lắng: “Nhưng Tiểu Bình, tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657707/chuong-5853.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.