"Ầm!"
Ngực Hoàng Lực Sĩ bỗng bị đánh lõm xuống, một quyền này ngay giữa tim, cơ thể ông ta cứng đờ sau đó ngã thẳng xuống đất. Nó đã hoàn toàn phá hủy trái tim Hoàng Lực Sĩ khiến ông ta không thể nhúc nhích được.
Hướng Chấn Minh hoảng sợ, vội vàng chạy đến kiểm tra, phát hiện Ngô Bình vẫn còn nương tay không thì một quyền đã có thể đánh chết ông ta từ lâu rồi.
Hướng Chấn Minh vội chắp tay với Ngô Bình: "Cậu Ngô, mong cậu giơ cao đánh khẽ, tha cho sư đệ tôi một mạng!"
Ngô Bình nhàn nhạt nói: "Nếu tôi không nương tay thì ông ta đã là người chết rồi".
"Vâng vâng, cậu không chấp kẻ tiểu nhân", Hướng Chấn Minh vội nói. Ngô Bình nói: "Tôi không có hứng thú với
chuyện nhà các ông, đi trước đây".
Tuyết Vũ ngó Hướng Chấn Minh một cái rồi vội vàng đuổi theo.
Tuyết Vũ đuổi theo ra khỏi Tiên Vương Môn nói: "Cậu Ngô, cậu đừng chấp họ, họ hoàn toàn chẳng biết gì hết .
Ngô Bình dừng lại nói: "Cô đừng đi theo tôi nữa. Tôi sẽ không quay về Tiên Vương Môn nữa đâu".
Trong lòng Tuyết Vũ lập tức hụt hãng, ngay khi Ngô Bình xoay người đi thì bỗng nắm chặt lấy cánh tay Ngô Bình nói: "Cậu đi đâu, tôi đi đó!"
Ngô Bình ngẩn ra nhìn Tuyết Vũ hỏi: "Cô kệ sư phụ cô ư?"
Đôi mắt xinh đẹp của Tuyết Vũ rưng rưng nói: "Đâu còn cách nào nữa đâu".
Ngô Bình cười như không cười nhìn cô ta: "Tại sao cô muốn đi theo tôi?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657693/chuong-5839.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.