Ngô Bình vội thả cô ta xuống, mặt mày đỏ bừng, ho khan một tiếng rồi nói: "Cô dựa theo cách tôi dạy luyện đi", nói xong bèn nhanh chóng rời khỏi.
Lúc này, thuốc cũng được mua về. Sau khi Hướng Chấn Minh uống thuốc, sắc mặt cũng khá hơn nhiều, Ngô Bình lại khám một chút rồi dặn ông †a nghỉ ngơi đầy đủ, mai cậu lại đến.
Sau khi tạm biệt hcm, Ngô Bình bèn quay về khách sạn tìm hbn chuẩn bị tối dẫn cô ấy và bố mẹ đi ăn cơm.
Mọi người đang chuẩn bị đi thì Diệp Ngưng Băng gọi điện tới: "Ngô Bình, tối nay tôi mời, có vinh hạnh được đón tiếp cậu không đây?"
Ngô Bình: "Được. Nhưng tôi đang định đi ăn với bạn gái và người nhà, hay là mọi người cùng ăn?"
Diệp Ngưng Băng cười nói: "Được. Mọi người đến khách sạn tôi hẹn đi, đồ ăn nơi này rất ngon".
Tại khu biệt thự Song Long ở thành phố Tây Hải.
Song Long có một nửa khách sạn được xây dựng trên núi thuộc về tài sản tư nhân, bình thường cũng không mở ra với người ngoài. Có thể đến đây ăn cơm đều là người được chủ nhân nơi đây mời.
Chủ nhân của Song Long cực kỳ thần bí, có rất nhiều trong thành phố Tây Hải cũng không biết thân phận của ông ta. Hễ ai biết thì lại vô cùng kính cẩn với ông ta.
Xe chạy đến Song Long, ở cửa có một trạm gác, vì biển số xe của Ngô Bình đã được đưa vào hệ thống nên thanh gác cổng trực tiếp nâng lên, xe quẹo vào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657685/chuong-5831.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.