Chương trước
Chương sau
Ngô Bình ngây người, nghe xong ba câu kinh văn đã sáng lập lên Tiên Vương Môn? Phải biết rằng, số kinh văn mà cậu nhớ được tổng cộng là hơn ba trăm câu đó!

Cậu bình tĩnh lại nói: "Tôi và ông mới gặp, ông đã bảo tôi làm môn chủ gì đó, e rằng không thích hợp lảm'.

"Thích hợp! Chỉ cần cậu bằng lòng, bây giờ cậu chính môn chủ Tiên Vương Môn!"

Chuyện quá đột nhiên, Ngô Bình chưa kịp chuẩn bị nên đương nhiên sẽ không tùy tiện đồng ý. Dù sao, cậu vẫn không biết Tiên Vương Môn là môn phái nào.

"Xin lỗi, giữa chúng ta vẫn còn thiếu sự hiểu biết về đối phương", cậu uyển chuyển nói.

Hướng Chấn Minh lập tức hiểu được Ngô Bình suy nghĩ gì, ông ta vội nói: "Thưa cậu, Tiên Vương Môn chúng tôi cũng rất có tiếng trong giới tu hành ở thế tục. Giờ trong môn phái có bảy tu sĩ Bí Cảnh, một tu sĩ Thần Thông Cảnh, bảy mươi lăm tu sĩ Luyện Khí Cảnh".

Ngô Bình hơi kinh ngạc, xem ra thực lực của Tiên Vương Môn cũng rất mạnh. 

Hướng Chấn Minh tiếp tục nó: "Thưa cậu, Tiên Vương Môn cũng ở gần đây, không biết cậu có muốn dời bước đến đó ngồi chơi không?"

Ngô Bình ngó thời gian cũng không còn sớm bèn nói: "Lần khác đi. Tối tôi có hẹn rồi, cần phải giải quyết một chút rắc rối".

Ánh mắt Hướng Chấn Minh sáng lên: "Cậu gặp rắc rối à?"

Ngô Bình nhàn nhạt nói: "Không coi như rắc rối, tôi có thể xử lý được".

Hướng Chấn Minh nói: "Vậy được rồi, nếu cậu có cần thì có thể liên lạc với Tiên Vương Môn tôi bất cứ lúc nào', ông ta nói xong, hai tay bèn đưa ra một tấm danh thiếp.

Ngô Bình và Hàn Băng Nghiên lại nếm vài món ngon rồi đứng dậy rời đi. Ông ta đưa hai người ra cửa rồi khẽ gọi: "Tuyết Vũ"

Một cô gái mặc đồ đen xuất hiện bên cạnh Hướng Chấn Minh, khí tức cô ta mờ mờ ảo ảo như một cái bóng. Nếu lúc này có cao thủ ở đây thì sế cảm giác được cô ta là một tu sĩ Bí Cảnh tầng bốn!

Tuyết Vũ đáp: "Sư phụ!" 

Hướng Chấn Minh nói: "Tuyết Vũ, sư phụ nuôi dạy con 19 năm chính là vì ngày hôm nay. Từ giờ trở đi, ta muốn con dốc hết sức đến gần cậu Ngô kia, tốt nhất là có thể trở thành người phụ nữ của cậu tai"

Tuyết Vũ: "Vâng, con chắc chắn sẽ tìm hiểu được!"

Ngô Bình đưa Hàn Băng Nghiên về khách sạn trước, đến khoảng bảy giờ tối mới đến sân vận động. 

Lúc này, trên sân đã có một người đang đứng, gã đó thấy Ngô Bình xuất hiện thì lớn tiếng nói: "Cậu Ngô, cậu tới đúng giờ ghê!"

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.