Ken Kamiya sửng sốt một lúc, hắn chỉ là khách sáo thôi, không ngờ Ngô Bình lại nói như thật, sắc mặt hẳn hơi khó coi: “Mấy lời nói rẻ tiền này quá mức nhàm chán. Nếu đúng thật là cao thủ thì chỉ cần đánh bại tôi bằng võ lực”.
Ngô Bình: “Anh vội cái gì, cái thứ rác rưởi như anh, tôi chỉ cần một tay là có thể đánh được mười người. Nghe nói anh giỏi nhất là thuật rút kiếm, tôi sẽ sử dụng Tam Tuyệt Thần Kiếm vừa tu luyện được. để đánh bại anh”.
Ken Kamiya sầm mặt: “Cậu rất tự tin”.
Ngô Bình: “Đương nhiên rồi”.
Ken Kamiya cười nhạo: “Nếu cậu đã tự tin như thế thì chúng ta đánh cược, thế nào?”
Ngô Bình động lòng: “Anh muốn đánh cược cái gì?"
Ken Kamiya: “Nếu cậu thua thì võ quán Liên Sơn phải đóng cửa ba năm”.
Ngô Bình đồng ngay tức khắc: “Được, nếu anh thua thì võ trường Heisei đóng cửa một năm, đồng thời bồi thường cho võ quán Liên Sơn một trăm tỷ tệ”.
Ken Kamiya nhướng mày: “Được, bây giờ tôi và cậu viết thỏa thuận đi”.
Ngô Bình bảo người chuẩn bị giấy bút, hai bên lần lượt cử đại diện cho võ trường Heisei và võ quán Liên Sơn ký vào bản thỏa thuận.
Ký xong thỏa thuận, Ken Kamiya bật cười: “Cậu sẽ hối hận ngay thôi”.
Ngô Bình không nhiều lời với hắn nữa, nhận lấy thanh bảo kiếm từ trong tay Tân Cự Phong, lạnh nhạt nói: “Ra tay đi”.
Tay trái Ken Kamiya cầm võ kiếm, tay phải cầm thanh kiếm, từng bước đi về phía Ngô Bình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657644/chuong-5790.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.