Cổ Thanh Liên bước vào, ông ta từ từ ngồi thẳng lên, đưa tay ấn nhẹ lên trước bụng rồi nói: “Cô ra ngoài đi”.
Một cô gái tóc gợn sóng đứng dậy, chùi miệng rồi ra khỏi văn phòng như không có chuyện gì xảy ra.
Cổ Thanh Liên nhìn thấy cảnh đó thì ngỡ ngàng, cô ta quen cô gái đó, cô ta cũng là giảng viên của trường, có điều tốc độ thăng chức của cô ta rất nhanh, chỉ trong một năm ngăn ngủi đã là giảng viên cao cấp, còn cô ta đến sớm hơn nhưng vân chỉ là một giảng viên sơ cấp.
Viện trưởng vẫn năm thoải mái, cười, nói: “Cô Cổ, mời ngồi”.
Cổ Thanh Liên bình tĩnh lại, đứng im tại chỗ, mặt lạnh như tiền, cô lạnh lùng hỏi: “Viện trưởng Từ, ông làm vậy có thích hợp không?”
Từ Chí Thân mỉm cười: “Ở đây tôi muốn làm gì thì làm, có gì mà không thích hợp?”
Cổ Thanh Liên nhìn ông ta chăm chăm, nói: “Mặc dù tôi biết ông cũng có tu vi từ lâu nhưng không ngờ tu vi của ông lại cao như thế”.
Từ Chí Thân cười hehe, nói: “Cổ Thanh Liên, tôi biết thân phận của cô, cô cả nhà họ Cổ. Nhưng tôi có thể nói cho cô biết, đối với tôi mà nói nhà họ Cổ chẳng là cái thá gì”.
Cổ Thanh Liên chau mày: “Ông là ai?”
Từ Chí Thân bình thản nói: “Sau này cô sẽ biết thân phận của tôi, bây giờ cô hãy ngoan ngoãn phục vụ tôi”.
Cổ Thanh Liên cười lạnh lùng: “Từ Chí Thân, ông muốn chết à”.
Từ Chí Thân búng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657628/chuong-5774.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.