Chương trước
Chương sau
Trong khu chứa đá thô, từ khu một đến khu hai lăm, đá thô ở khu 1 là đắt nhất. Ở khu 1, đá thô tốt nhất có giá trị hàng chục triệu tệ, mười phút trôi qua, Ngô Bình sắp bắt đầu vòng lựa chọn thứ hai. 

Lần này cậu dùng đến cách cũ, cũng xác định mười mấy khối đá thô. Cậu tìm được một khối đá thô cao nửa người, được dán giá hai triệu bốn trăm tám mươi tám nghìn tệ.

Bề ngoài khối đá thô này có vết nứt nhưng nếu nhìn vào bên trong qua vết nứt thì không thể phát hiện được màu xanh lục. Nếu không có vết nứt này, giá trị của khối đá thô này chắc chắn phải lên đến chục triệu tệ.

Ngô Bình cầm đá thô lên, nói với ông chủ: “Tôi mua cái này”.

Cậu vẽ một đường rồi bảo ông chủ mở ra, sau đó lại chọn khối đá thô thứ hai. Đá thô thứ hai có trị giá chín trăm tám mươi nghìn tệ, khối ngọc bên trong cũng khá tốt.

Khi hai khối đá thô được mở ra, miếng đầu tiên là một viên ngọc lục bảo thủy tinh, theo ước tính sơ bộ, đá thô toàn màu xanh này nặng ít nhất sáu mươi kilogram. Ông chủ ngạc nhiên thốt lên liên tục, loại ngọc lục bảo thủy tinh này được bán lẻ trên thị

trường với giá hàng chục nghìn tệ một gram. Hơn nữa khối lượng càng nặng thì giá càng cao.

Ngô Bình: “Ông chủ, khối đá thô này bao nhiêu tiền?” 

Ông chủ nói: “Năm trăm triệu, tôi có thể mua nó.

Ngô Bình lắc đầu: “Tôi không bán đá thô này, ông mở khối đá thô thứ hai giúp tôi”.

Khối đá thô thứ hai là ngọc lục bảo băng chủng, khoảng bốn mươi lăm kilogram, trị giá cũng lên đến cả trăm triệu tệ.

Sau đó Ngô Bình cũng chọn cho Hàn Băng Nghiên và Từ Kiêu mỗi người một khối, giá cả đều là một triệu. Sau khi khối đá thô của họ được mở ra, giá trị cũng lên đến mấy chục triệu tệ.

Miếng của Hàn Băng Nghiên có giá hơn bảy mươi triệu, còn của Từ Kiêu là hơn năm mươi triệu.

Lúc này còn hơn mười phút nữa mới hết một tiếng đồng hồ, Ngô Bình không đi chọn đá thô nữa, sau khi có vài người đăng tải thông tin liên quan lên mạng, lập tức có nhân viên lập tức đến xác nhận.

Sau khi xác nhận một lần, nhân viên cười nói: “Thưa cậu, theo quy tắc thì phải tiến hành niêm phong các khối đá thô tại hiện trường rồi cất vào kho”. 

Ngô Bình cũng không có ý kiến với việc này, dù sao đồ này cũng là của bên tổ chức, sau khi có được thứ tự thì họ mới có thể lấy được mấy khối ngọc này.

Các nhân viên lái xe đến để vận chuyển đá thô đi.

Ba người tìm được một sạp bán đồ uống, vừa uống nước vừa đợi kết quả bên kia.

Năm phút, mười phút, mãi đến thời hạn một tiếng đồng hồ, họ cũng không nhận được tin tức gì.

Từ Kiêu nhíu mày nói: “Không đúng, đáng lẽ chúng ta ở trong số ít đứng đầu, sao vẫn chưa nhận được bất kỳ tin tức nào vậy?”

Lúc này, trên truyền hình trực tiếp, người dẫn chương trình nữ ni nh thưa quý vị, kết quả vòng bảng của cuộc thi cược đá thô đã có, tôi sẽ công bố mười người đứng đầu mỗi nhóm”.

Mấy người Ngô Bình ở nhóm thứ bảy, đợi mãi cuối cùng cũng đến nhóm thứ bảy. Người dẫn chương trình công bố: Nhóm thứ bảy, vị trí đứng đầu là cô Hồ, số đuôi chứng minh thư là 1533, tổng giá trị ngọc thạch đã mua là ba triệu sáu trăm bảy mươi nghìn tệ. 

Nghe đến kết quả này, Từ Kiêu lập tức nói: “Chỉ một khối đá thô của chúng ta đã là mấy chục triệu tệ, sao vị trí đầu tiên chỉ có ba triệu sáu trăm bảy mươi nghìn tệ vậy?”

Sắc mặt Ngô Bình cũng khá khó coi, nói: “Đá thô mà chúng ta chọn quá tốt nên đã khơi lên lòng tham của vài người”.


Đầu bên kia điện thoại, ông Thạch cảm thấy vô cùng cảm kích: “Thần y Ngô, tôi đã đỡ hơn nhiều rồi. Ha ha, hôm qua tôi còn đến nhà tắm công cộng, không ai ngửi thấy mùi cơ thể của tôi nữa. Thần y Ngô, tôi định đích thân đến nhà cậu để cảm ơn, không biết mấy ngày nay cậu có thời gian không?” 

Ngô Bình: “Ông Thạch khách sáo rồi, chỉ cần ông hồi phục là được. À phải rồi, tôi có chút việc muốn nhờ ông giúp”.

Vừa nghe thế, ông Thạch lập tức nói: “Thần y Ngô cứ nói, chỉ cần là việc tôi có thể làm, tất nhiên sẽ không từ chối”.

Sau đó Ngô Bình kể lại chuyện mình gặp phải trong cuộc thi cược đá ngọc thô, ông Thạch nghe xong không khỏi cảm thấy ngạc nhiên: “Gì cơ? Họ dám làm thế với thứ có giá trị hàng trăm triệu tệ. Đúng là coi trời băng vung. Thần y Ngô đừng lo, tôi sẽ liên hệ với cơ quan chức năng ở Trung Châu, nhất định sẽ trả lại công bằng cho cậu”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.