Chương trước
Chương sau
Nghiêm Lãnh Thạch vui mừng: “Vâng, tôi sẽ quay về thu xếp ngay”.

Ngô Bình đưa bố mẹ về nhà xong thì cứ thấy nhà mới không được an toàn, thế là cậu bảo bố mẹ tạm thời nghỉ làm và cùng nhau đi du lịch. Cậu sợ bố mẹ không biết ngoại ngữ, giao tiếp khó khăn nên đã trả phí cao để thuê một hướng dẫn viên nữ biết sáu ngoại ngữ.

Sau đó thu dọn hành lý ngay trong ngày, lên lịch trình sẵn sàng sáng sớm mai xuất phát, bay thẳng ra nước ngoài.

Ngô Bình biết được sự quan trọng của thực lực, tối đó cậu không ngủ mà tiếp tục tu luyện bí ấn. Sáng sớm hôm sau, hướng dẫn viên nữ đó đến, đấy là một cô gái tầm hai mươi tuổi, rất xinh đẹp, mới đi làm được nửa năm, tốt nghiệp học viện hàng đầu quốc gia, đại học Thủ đô.

Ngô Bình lái xe đưa hướng dẫn viên nữ và bố mẹ ra sân bay, chờ đến lúc máy bay cất cánh.

Bố mẹ đi rồi Ngô Bình mới thở phào, trước khi họ về, cậu có thể rảnh tay xử lý công việc của mình.

Buổi sáng cậu không lên lớp mà đến thẳng nhà Nghiêm Lãnh Thạch. 

Nghiêm Lãnh Thạch cũng đang đợi cậu, vừa nhìn thấy thấy cậu thì cười, nói: “Chủ nhân, ông Thạch chỉ mới uống một ngày thuốc mà đã hồi phục khá nhiều rồi. Bây giờ cơ thể ông ấy gần như không còn mùi hôi nữa, chất lượng giấc ngủ cũng được nâng cao rất nhiều”.

Ngô Bình: “Uống thêm vài hôm nữa chắc sẽ bình phục”.

Nghiêm Lãnh Thạch gật đầu: “Chủ nhân. Tôi đã cho người liên lạc với đối thủ của nhà họ Vương rồi, người đó tên Trương Tỉnh, là địa vị khá cao, có chỗ dựa rất lớn, là con rể của một nhà có gia thế hoàng tộc. Nhà họ Trương đã trả lời, đồng ý cho chúng ta thử. Tôi đã hẹn thời gian rồi, chiều ngày mốt chúng †a hãy đến nhà họ Trương”.

Ngô Bình: “Sau khi Trương Tỉnh này bị bệnh, chắc có không ít bác sĩ giỏi tự tìm đến nhỉ?”

Nghiêm Lãnh Thạch: “Đúng vậy, nhưng cuối cùng thì mấy danh y tứ phương đó cũng phải bó tay. Sở dĩ Trương Tỉnh vẫn chưa chết là do có một bác sĩ thật sự rất lợi hại ở bên cạnh, người đó là thần y diệu thủ, y thuật bất phàm. Nhà họ Trương đồng ý cho chúng ta thử chắc cũng là vì có suy nghĩ kiểu thử thử cũng chẳng mất gì”. 

Ngô Bình: “Không sao, chỉ cần trị khỏi bệnh cho ông ta thì họ sẽ biết được y thuật của tôi”.

Quả nhiên, hai người họ nói chuyện chưa bao lâu thì Nghiêm Lãnh Thạch đã nhận được điện thoại của nhà họ Vương. Ông ta ngắt điện thoại xong thì nói: “Chủ nhân, nhà họ Vương hẹn cậu và tôi tối nay gặp nhau ở Túy Tiên Lâu”.

Ngô Bình: “Vậy thì đến xem thử”. 

 

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.