Chương trước
Chương sau
Sau khi tu luyện đến rạng sáng, cậu mới nghỉ ngơi một lúc, trong lúc ăn sáng, Ngô Bình nhìn thấy tin tức vụ nổ xảy ra trong nhà của bố con thị trưởng Hoàng, cả hai bố con đều thiệt mạng trên báo. Bộ phận cảnh sát Trung Châu phái người đến hiện trường tìm manh mối, như không có nhiều phát hiện mới, cuối cùng trở thành án chưa giải quyết.

Thị trưởng Hoàng vừa chết, vị trí của ông ta lập tức bị người khác thay thế, qua một thời gian lắng đọng cũng không có ai hỏi đến chuyện này nữa, toàn bộ sự việc đều bị bỏ dở.

Ngô Bình biết cách làm của mình có hiệu quả, cậu vẫn làm như không có việc gì đi đến trường.

Bảy giờ rưỡi, các thành viên của đội bắt xe buýt đến thành phố Minh Châu để tham gia trận đấu trên sân khách.

Khoảng mười giờ chiếc xe đến trường trung học: số 1 ở Minh Châu, trận đấu sẽ bắt đầu vào lúc mười giờ rưỡi.

Trận đấu được diễn ra trên sân khách, Ngô Bình cảm nhận được áp lực từ khán giả bên đội đối phương, ngoài vài giáo viên và học sinh của trường trung học số 1 ở Trung Châu, còn lại đều là người dân địa phương Minh Châu, họ đều đang cổ vũ cho trường trung học số 1 ở Minh Châu. 

Nhưng trường trung học số 1 ở Trung Châu được Ngô Bình dẫn dắt nên cực kỳ tự tin, mấy yếu tố này không ảnh hưởng đến ý chí chiến đấu của họ.

Trận đấu vừa bắt đầu, Ngô Bình biến thành hậu vệ khống chế bóng, chuyền bóng khắp sân, cậu chuyền bóng cực kỳ chính xác, canh chuẩn thời gian, trung vệ và hậu vệ liên tiếp ghi bàn.

Mới bắt đầu mười lăm phút mà trận đấu đã có tỷ số 25-15 trường trung học số 1 Trung Châu kéo giãn cách biệt đến mười điểm.

Trường trung học số 1 Minh Châu lập tức thay đổi chiến lược, bắt đầu phòng ngự trung vệ và tiền đạo ghi nhiều điểm nhất chặt chẽ hơn, nhưng khi họ bị phân tâm, Ngô Bình đã thay thế vị trí trung vệ, liên tiếp úp rổ ba lần làm cho đội Minh Châu bàng hoàng.

Hiệp một kết thúc, tỷ số là 57-32, cách biệt đến hai mươi bốn điểm.

Sau trận đấu khốc liệt trong hiệp một, thể lực của cả hai bên đều cạn kiệt, nhịp chơi rõ ràng không còn nhanh như trước, nhưng Ngô Bình không hề bị ảnh hưởng, vẫn tiếp tục tấn công quyết liệt, cậu tám lần giành được bóng, chín lần ném cú hai điểm, bốn lần ném được cú ba điểm, năm cú úp rổ khiến trường trung học Minh Châu hoàn toàn mất tự tin, ngay cả những tiếng cổ vũ la hét trên sân cũng không thể vực dậy tinh thần của họ.

Trận đấu kết thúc, tỷ số đã lên đến 120-39.

Lúc này sân đấu vang lên rất nhiều tiếng hò hét của nữ sinh, đó là đang gọi tên Ngô Bình, màn thể hiện của cậu vừa ngầu vừa xuất sắc, đã hấp dẫn được rất nhiều nữ sinh trường trung học số 1 Minh Châu.

Mọi người quay sang khen ngợi Ngô Bình một hồi, huấn luyện viên nói: “Mọi người đừng kiêu ngạo, vì trận đấu tiếp theo chúng ta sẽ khiêu chiến với đội manh nhất trong tỉnh”

Tiền đạo chính võ ngực: “Sợ gì chứ, đánh bại hợ”.

 

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.