Thiết Đường thở phào, quay lại, kính cẩn hành lễ: “Cảm ơn vì đã nương tay”, nói xong thì quay đi.
Người nhà họ Mã đều ngơ ngác, Thiết Đường đã bị đánh bại chỉ với một chiêu sao?
Ngô Bình nhìn sang Mã Kính Võ và hỏi: “Nếu ông còn mời cao thủ khác nữa thì hãy mau gọi ra đây đi”.
Mã Kính Võ nuốt nước bọt, gượng cười, nói: “Cậu nhỏ, chúng tôi không mời người nào khác, chuyện này đúng thật là do Mã Thiếu Uy không đúng, tôi sẽ chuyển một triệu cho cậu ngay”.
Ngô Bình vãy Mã Thiếu Uy lại, nhưng gã rụt cổ, không dám qua.
Ngô Bình lạnh lùng nói: “Mã Thiếu Uy, anh đánh bố mẹ tôi, bây giờ tôi cũng phải đánh bố mẹ anh, vậy mới công bằng, có ý kiến gì không?”
Mã Thiếu Uy nghe cậu nói vậy thì ngây người ra, bất giác nhìn sang Mã Kính Võ.
Mã Kính Võ giật mình, liền tiến về trước đá Mã Thiếu Uy một cái, giận dữ nói: “Còn không mau qua xin lỗi người ta đi”.
Mã Thiếu Uy nhăn nhó đến trước mặt Ngô Bình, Ngô Bình liền tát cho gã một bạt tai, khiến gã văng ra xa mấy mét và bất tỉnh. Sau đó cậu lại tiến về trước, giãm gãy cẳng chân của Mã Thiếu Uy khiến gã tỉnh lại vì đau đớn, hét lên thê thảm.
Đám người Mã Kính Võ nổi hết gai óc, nhưng không ai dám rục rịch, dù gì thì lỗi cũng do họ. Hơn nữa, người trước mặt họ thâm sâu khó đoán, vốn không phải đối tượng mà họ có thể động đến.
Ngô Bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657559/chuong-5705.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.