Chương trước
Chương sau
Ngô Bình cũng cảm thấy trình chơi game của mình tăng lên rất nhiều, nghĩ rồi đồng ý: “Lỡ mà thua thì chúng ta cũng cưa đôi”.

'Từ Kiêu lập tức liên lạc với Trương Siêu: “Trương Siêu, tao. coi tin nhắn rồi, hiếm khi mày thắng tao được một lần, lần này mà thua lại chẳng phải là cụt hứng nữa à, tao để mày vui vẻ vài ngày đó!”

Trương Siêu bên kia: “Từ Kiêu, độ dày của mặt mày tăng lên rồi à! Mày tự tin như vậy, dám cá thêm tiền không?”

Từ Kiêu: “Được, mày muốn chơi bao nhiêu?”

Trương Siêu: “Trong tay tao còn bốn nghìn, chơi hết, mày dám không?”

Từ Kiêu: “Có gì mà không dám? Ông mày chơi hết tiền lì xì hai năm luôn nè mày!”

Nghe nói hai bên chơi tận bốn nghìn, Ngô Bình nói: “Từ Kiêu, chơi thế có nhiều quá không?”

'Từ Kiêu: “Yên tâm, chỉ bằng trình của cậu, phát huy bình thường là đánh cho Trương Siêu té đái rồi!”

Cá cược của song phương khá đơn giản: Hai bên cùng tiến vào trò chơi, ai sống lâu hơn, lấy được nhiều mạng hơn thì thắng.

Như vậy, số mạng mà họ bản được và thời gian sống còn có liên quan trực tiếp với nhau, giết địch càng nhiều, thời gian sống càng lâu.

Hai người đổi vị trí, Ngô Bình dùng tài khoản của Từ Kiêu để chơi. Cậu không biết rằng lúc này, Trương Siêu cũng nhường chỗ cho một cao thủ lợi hại mà cậu ta mới tìm được để chiến với Từ Kiêu.

Dù gì cũng tới tận bốn nghìn, Trương Siêu không dám chắc nên gọi ra người bạn chơi PUBG giỏi nhất để giành lấy bốn nghìn trong tay Từ Kiêu.

Trò chơi bät đầu, Ngô Bình đã tìm được cảm giác, trình độ hơn xa ván vừa rồi, không tới năm phút đã đoạt chín mạng, tới khi vào vòng cuối đã giết được hai mươi bảy người.

Nhưng cao thủ mà Trương Siêu mời tới cũng chẳng vừa, sống được tới tận vòng cuối. Có điều tên này không quá may män, đồng đội chết dần, cuối cùng bị người ta cho nổ chết bằng lựu đạn.

Ngô Bình tiếp tục chơi, dùng sức một người, thành công ăn gà.

Sau ván này, phía Trương Siêu choáng váng. Nhưng cậu ta cũng là người giữ chữ tín, lập tức gửi cho Từ Kiêu bốn nghìn.

Sau khi chuyển khoản, Trương Siêu không cam lòng: “Từ Kiêu, tối nay dám chơi ván lớn hơn không, mười nghìn!”

Từ Kiêu định đồng ý nhưng Ngô Bình không ngừng lắc đầu, cậu đành phải nói: “Thôi, tớ sợ tối nay tình hình không tốt, hôm khác đi”.

Bốn nghìn vừa giành được, Từ Kiêu chia cho Ngô Bình hai nghìn, cậu ta cười ni Mẹ nó, nay cậu nghệ quá nha, tớ cảm thấy cậu livestream cũng được rồi đó!”


Từ Kiêu: “Có gì đâu, chỉ là rủ cậu đi xem phim. Nhưng tớ cảm thấy cậu ấy có ý với cậu!”

Ngô Bình: “Tớ nhớ ra rồi, Hoàng Thiếu Vệ đang cua Giang Nhu mà, cậu ấy chưa chịu hả?”

Từ Kiêu bĩu môi: “Tớ nghe nói điều kiện gia đình Giang Nhu cũng khá giả, bố cậu ấy làm trong cơ quan nhà nước, sao có thể để ý loại như Hoàng Thiếu Vệ!”

Ngô Bình cười khổ: “Nhưng tớ còn chẳng băng Hoàng Thiếu Vệ mà, dù gì Hoàng Thiếu Vệ cũng có tiền hơn tớ, bố cậu ta làm kinh doanh mà”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.