Nói rồi một tu sĩ mặc đồ vàng bước vào, ông lão lập tức nói: “Cậu nhìn xem, nói đến là đến, người đó là một trong ba thầy luyện đan, thầy luyện đan Phùng”.
Ngô Bình bước đến chào hỏi, thầy luyện đan Phùng rất khách sáo, nghe nói Ngô Bình muốn kiểm tra bèn nói: “Anh bạn học thuật luyện đan ở đâu thế?”
Ngô Bình: “Tự học”.
Người này nghe xong thì lắc đầu: “Không có người dạy, e là cậu khó mà trở thành thầy luyện đan”.
Ngô Bình cười nói: “Không biết, danh hiệu thầy luyện đan ở bên ngoài có được công nhận ở Vạn Phúc Thần Thổ không?”
Thầy luyện đan Phùng: “Đương nhiên có thể, ước mơ của tôi là trở thành một thầy luyện đan Nhất Đỉnh”.
Trò chuyện với anh ta một lúc, Ngô Bình biết các thầy luyện đan ở đây cũng giống thầy luyện đan bên ngoài, thế là anh lập tức lấy huy hiệu thầy luyện đan Tam Đỉnh của mình ra nói: “Thầy luyện đan Phùng, tôi là thầy luyện đan Tam Đỉnh”.
Thầy luyện đan Phùng khá ngạc nhiên, sau đó cúi người thật thấp: “Chào thầy luyện đan Tam Đỉnh”.
Ngô Bình: “Đừng khách sáo, tôi đến đây là vì mong người nhà có thể an cư ở đây”.
Thầy luyện đan Phùng cười nói: “Đó là vinh hạnh của nơi đây, anh tên là gì?”
Ngô Bình: “Tôi là Lý Huyền Bình”.
Trò chuyện với nhau về vài kinh nghiệm trong phương diện luyện đan, thầy luyện đan Phùng vô cùng ngạc nhiên, cực kỳ bái phục Ngô Bình.
Ngô Bình hỏi thăm về giá nhà ở đây thì biết những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657524/chuong-5670.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.