Chương trước
Chương sau
Ngô Bình thản nhiên: “Tôi không có thời gian “phối hợp diễn xuất” với mấy người, ông muốn thì làm theo lời tôi, không thích thì tôi đi”.

Trương Miễn thấy Ngô Bình kiên quyết thì thở dài: “Cũng được, cậu đợi một lát, tôi đi sắp xếp!”

Trương Miễn rời đi, dọc theo một con đường đầy sương mù, tiến vào một tòa nhà, tới trước mặt một thanh niên, bất đắc dĩ nói: “Thưa cậu, người nọ không chịu phối hợp, vừa lên đã muốn khiêu chiến hạng 100!”

Người đối diện đang chải lông cho một con mèo màu trằng, mười ngón tay thon dài, mặt trắng không râu, có vài nét khá nữ tính, âm thanh nhu mị: “Vậy bảo hạng ba ra đánh thay hạng 100, cho hắn ta biết hậu quả của việc không nghe lời”.

Trương Miễn nói: “Thưa cậu, người hạng ba nổi tiếng là tàn nhẫn, nếu hẳn ra tay, ngưới mới chắc chẳn sẽ chết”.

Thanh niên cười nói: “Chết thì chết thôi, kẻ không nghe lời, giữ lại làm chỉ?”

Trương Miễn đành phải đáp: “Vâng, thuộc hạ lập tức thu xếp”. Ngô Bình đợi khoảng một tiếng mới thấy Trương Miễn quay về, ông ta nói:“Cậu Ngô, tí nữa sẽ bắt đầu khiêu chiến, cậu hãy đợi ở đây, tới giờ tôi sẽ tới tìm cậu”.

Ngô Bình: “Khiêu chiến ai?”

Trương Miễn nhìn anh một cái rồi nói:"'Theo yêu cầu của cậu thì là hạng 100 trên bảng Đại Tiên”.

Đối phương đi rồi, Ngô Bình đứng đợi. Anh chờ gần bốn tiếng, Trương Miễn mới quay lại cười nói: “Cậu Ngô, chuẩn bị cả rồi, cậu có thể lên đánh bất cứ khi nào”.

Ngô Bình không muốn tốn thêm thời gian: “Vậy bắt đầu luôn đi!”

Trương Miễn mở ra một cánh cửa phòng: “Cậu Ngô, vào là sẽ thấy võ đài ngay”.

Ngô Bình phát hiện khắp nơi này đều là loại cửa truyền tống, đây là một loại trận pháp truyền tống, cũng không phải thời không bình thường. Anh đẩy cửa ra, quả nhiên là thấy ngay một võ đài khổng lồ đang lơ lửng giữa không trung đẳng. sau cánh cửa. Giống với lần trước, chung quanh có mây mù lượn lờ, loáng thoáng thấy được rất nhiều người xem.

Đứng ở cửa, Ngô Bình hỏi: “Bên ngoài náo nhiệt nhỉ, đều là người tham gia cá cược phải không!”

Trương Miễn cười nói úng vậy, hơn nữa, chỉ có khách quý mới được xem cuộc chiến”.

Ngô Bình: “Tôi có thể tham gia cái này không?”

Trương Miễn: “Tất nhiên có thể. Nhưng mà hạn mức cá cược khá cao, thấp nhất cũng phải trăm tỷ tiền đại đạo”.

Ngô Bình: “Người có tiền cũng nhiều nhỉ, làm sao để tham gia?”

Trương Miễn: “Cậu lên võ đài thì sẽ có người đến giúp đỡ.

Ngô Bình: “Có hạn chế tiền cược không?”

Tu sĩ mập giật mình rồi khẽ nói: “Tối đa là mười lăm nghìn tỷ tiền đại đạo”.

“Vậy tôi đặt mười lăm nghìn tỷ”, Ngô Bình nói.

Nếu tỷ lệ là 1:8 thì mười lăm nghìn tỷ sẽ biến thành một trăm hai mươi nghìn tỷ tiền đại đạo.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.