Chương trước
Chương sau
Ngô Bình: “Vâng, cháu hiểu rồi”.

Sau khi chuẩn bị xong, Lý Nguyên Hưng và Lý Thuần Như cùng bay đến nơi sâu ở trong Đông Hải với Ngô Bình. Vài tiếng sau, từ xa đã nhìn thấy một hòn đảo nhỏ mây mù che phủ.

Ba người dừng lại ở nơi cách hòn đảo hơn một trăm dặm, Lý Nguyên Hưng nói: “Phía trước là chỗ đó. Cậu Ngô, cậu phải cẩn thận”.

Ngô Bình gật đầu, bay về phía hòn đảo nhỏ.

Như Lý Nguyên Hưng đã nói, càng đến gần hòn đảo thì uy lực của kiếm khí càng mạnh, nhưng anh không sợ, sử dụng Thiên Thượng Tam Kiếm và Thiên Hạ Cửu Kiếm đỡ lấy kiếm khí bay đến đó.

Khi anh đáp xuống rìa hòn đảo nhỏ, cảm giác đó biến mất, anh bước vào trong đảo thì nhìn thấy một người phụ nữ đang đứng trên một tảng đá, đầu ngửa lên nhìn bầu trời, bất động.

Cô ta mặc bộ đồ đen, da trắng như tuyết, tóc mượt như thác.

Lúc này Ngô Bình chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng cô ta, thế là anh khế ho một tiếng.

Người phụ nữ xoay người lại để lộ ra khuôn gương tuyệt đẹp, chẳng qua đẹp thì có đẹp nhưng mặt quá lạnh lùng như thể tảng băng cả vạn năm.

Ngô Bình nhìn thấy người phụ nữ lập tức rùng mình, chắp tay nói: “Làm phiền cô rồi”.

Người phụ nữ “ừ” một tiếng: “Chuyện gì?”

Ngô Bình: “Tôi nghe nói Thiên Ngoại Nhất Kiếm đang ở đây, cô có biết nó ở đâu không?”

Người phụ nữ nhìn Ngô Bình, lạnh nhạt hỏi: “Anh muốn lấy Thiên Ngoại Nhất Kiếm?”

Ngô Bình nói:"Chưa chắc là có được, có thể mở mang tầm mắt cũng tốt”.

“Mở mang tầm mắt xong, anh có thể sẽ chết, anh không sợ à?”, cô ta hỏi.

Ngô Bình sờ mũi: “Tôi sẽ cẩn thận”.

Người phụ nữ vung tay lên, một tia kiếm quang đánh tới, Ngô Bội sửng sốt, tay phải vung lên không trung, một tấm khiên ánh sáng được hình thành bởi phù trận xuất hiện, phù văn trên đó được xếp thành hình tròn, quay quanh đó rất nhanh.

“Kengl”

Kiếm quang đánh tới, tấm khiên ánh sáng vỡ nát, Ngô Bình cũng biến mất.

Ngay thời khắc nguy hiểm đó, anh thi triển thuật Thiên Áo, tránh được một đòn chí mạng.

Người phụ nữ cũng không thèm nhìn, lại chỉ vào một hướng nào đó trong không trung, kiếm quang thứ hai phát ra.

Ngô Bình ngạc nhiên: “Cô chính là Thiên Ngoại Nhất Kiếm?”

Người phụ nữ không đáp lời, chỉ nói: “Bây giờ anh sắp chết, có suy nghĩ gì?”

Ngô Bình cười nhạo: “Chỉ chút bản lĩnh của cô mà cũng muốn giết tôi à?”

Người phụ nữ lại tung ra một luồng kiếm quang, Ngô Bình lại Thiên Hạ Cửu Kiếm, chín kiếm quang và ba kiếm hợp nhất tạo ra một kiếm trận bằng kiếm đạo mà bản thân anh lĩnh hội, lại cứng rắn đỡ được tia kiếm quang thứ hai.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.