Ngô Bình hỏi: “Tự nhiên mọc ra thêm một viện, không phải chỉ có mỗi cái vỏ bọc chứ ạ?”
Trưởng lão râu đen trắng cười nói: “Đương nhiên là không, cậu là Đại Ti Đan của hoàng triều Thái Ất nên có hiểu biết về đan uyển.
Nói thật, viện Đan Đạo của núi Nguyên Sử chỉ có mạnh hơn đan uyển, chứ không có chuyện kém hơn.
Dược liệu cùng thuế đan dược của núi Nguyên Sử sẽ do cậu quản lý hết. Mỗi người ở Tiên Giới Nguyên Sử mà mua hay bán một viên đan dược nào thì đều phải nộp thuế cho cậu.
Thậm chí, cậu còn có thể quy định giá cho đan dược và dược. liệu, quy định thế lực nào được mua, thế lực nào không được mua. Vì rất nhiều đan dược và dược liệu quý cần mua tư. chất”.
Ngô Bình sáng mắt lên, quyền lực của viện Đan Đạo này lớn quá, còn hơn cả đan uyển Thái Ất kia. Dẫu sao đan uyển cũng là của hoàng triều, còn viện Đan Đạo là của Tiên Giới Nguyên Sử.
Ngô Bình nói: “Các vị trưởng lão tin tưởng tôi vậy ư?”
Trưởng lão kia: “Chúng tôi cũng mới nhận được tin cậu là thầy luyện đan Kim Đỉnh.
Vì thế, chúng tôi nghĩ cậu đã nhận được truyền thừa trong động Kim Đỉnh. Hơn nữa, nếu đánh thẳng trận này thì chúng ta sẽ có được Linh Gi ộ mở viện Đan Đạo cũng hợp tình hợp lý.
Đương nhiên, viện này cũng chỉ có một thầy luyện đan như cậu mới đủ tư cách quản lý thôi”.
Ngô Bình gật đầu: “Được, tôi nhận”.
Một nữ tu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657505/chuong-5651.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.