Ngô Bình: “Tiên Giới Thái Ất có nơi nào tương tự vậy không?”
Hoàng đế: “Tiên Giới Thái Ất và Tiên Giới Nguyên Sử khác nhau. Hậu duệ huyết mạch củaThái Ất Đạo Tôn đã đoạn. Đến hoàng triều Thái Ất cũng chẳng có quan hệ gì với Thái Ất Đạo Tôn cả. Chúng tôi chỉ nhận được một chút truyền thừa của Đạo Tôn thôi”.
Ngô Bình: “Thái Ất Đạo Tôn không để lại thứ gì ư?”
Hoàng đế: “Có, nhưng nơi đó rất nguy hiểm, rất nhiều người muốn vào nhưng cuối cùng đều thất bại”.
Ngô Bình nổi hứng hỏi: “Đó là nơi nào?” Hoàng đế: “Tiên điện Thái Ất, tiên điện ấy thường trốn đi. Chỉ xuất hiện vào thời gian riêng, để tôi tính đã”.
Ông ấy ngẫm nghĩ một lát rồi nói: “Còn bảy ngay nữa và hay chính là ngày tiên đình xuất hiện, nhưng cửa của nơi này có lính canh, thực lực của họ rất mạnh, từng có cường giả Đạo cảnh tầng thứ chín vào thử nhưng kết quả vẫn bị chém chết tại chỗ”.
Ngô Bình: “Bệ hạ có biết vị trí của tiên điện không?”
Hoàng đế: “Đó là một chuyện cơ mật, nhưng tôi có thể nói cho tiên sinh biết”.
Ngô Bình: “Chữa khỏi bệnh cho bệ hạ xong, tôi muốn đến đó xem sao”.
Hoàng đế: “Nếu tiên sinh đi thì tôi sẽ tặng một món bảo vật".
Nói rồi, ông ấy lất một cái bao tay trong pháp khí trữ đồ của mình ra, trên cái bao tay này khắc đầy phù văn, xung quanh có khí tức hỗn độn lưu chuyển.
Hoàng đế nói: “Đây là găng tay Oanh Thiên, đeo lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657488/chuong-5634.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.