Chương trước
Chương sau
Sau đó, anh đến tìm Nguyệt Tổ và nói: “Lão tổ có thể dụ Thanh Thi lão tổ đi đâu một lát để cháu nhân đó lẻn vào sào huyệt của nhà họ được không ạ?”

Nguyệt Tổ nghe xong thì cười hỏi: “Cậu muốn tìm gì?”

Ngô Bình kể kế hoạch của mình ra, Nguyệt Tổ nghe xong thì nói: “Tuy có nguy hiểm, nhưng cậu có tư chất nghịch thiên, vận khí lại tốt nên ta sẽ không ngăn cản”.

Sau đó, hai người bàn bạc kế sách rồi một trước một sau đến nhà họ Thi.

Nguyệt Tổ bất ngờ xuất hiện trên không trung của nhà họ Thi, khí tức khủng bố của lão đã làm kinh động tới các cao thủ của nhà họ Thi. Vừa hay lúc này, hai nhà đang xung đột nên Thanh Thi lão tổ lập tức xông ra. Lão ta có dáng vẻ của một người đàn ông trung niên: “Nguyệt huynh, tự nhiên đến nhà họ Thi tôi có việc gì thế?”

Nguyệt Tổ hừ lạnh nói: “Thi lão quỷ, nhà ông thừa nước đục thả câu như thế là không được!”

Thanh Thi lão tổ cười nói: “Nếu ông không phục thì chúng †a so chiêu, hơn một trăm năm không tỉ thỉ với ai rồi, toàn thân tôi ngứa ngáy quái!”

Nguyệt Tổ bỏ đi rồi nói: “Có giỏi thì đi!”

Thanh Thi lão tổ cũng không muốn đánh đấm với người khác ở địa bàn của mình nên đuổi theo ngay.

Cùng lúc đó, Ngô Bình đã xuất hiện cạnh một ngôi mộ. Anh thi triển thuật ẩn thân rồi lặng lẽ đi vào bên trong.

Bên ngoài ngôi mộ này có cấm chế của Thanh Thi lão tổ, mau mà chú pháp của Ngô Bình rất cao minh nên anh có thể dễ dàng xuyên qua cấm chế rồi đi vào trong mộ.

Trong này được quét dọn sạch sẽ, có một cái quan tài được đặt trên một cái bục chín bậc. Quan tài đã được đóng chặt, xung quanh có thi khí hỗn độn vờn quanh nhìn như những con du long.

Ngô Bình: “Xem ra Thanh Thi lão tổ chưa mở quan tài ra, mà chỉ hấp thu thi khí hỗn độn bên ngoài thôi”.

Anh đi gần về phía quan tài thì thấy rất bất an, thứ này quả nhiên đáng sợ, anh không dám mạo hiểm nên lập tức lùi bước.

Anh vừa quay đi thì nghĩ tới Thiên Ma, không biết Thiên Ma và Thiên Thi cái nào mạnh hơn?

Anh lấy cái chậu lúc trước ra rồi ném vào cạnh quan tài. Thiên Ma đã cảm nhận được thi khí nên lập tức trỗi dậy, chất dịch kia lăn lộn rồi ngưng tư thành một hình người, sau đó nhảy ra khỏi chậu rồi đi thẳng về phía quan tài.

Chiếc quan tài rung lên mãnh liệt, nắp bị một luồng sức. mạnh đánh bay, một người đàn ông cao lớn có ánh sáng vàng bao phủ toàn thân xuất hiện. Khí tức của người này rất mạnh, chắc phải là cảnh giới tầng thứ mười Đạo cảnh rồi.

Đôi mắt của Thiên Thi hỗn độn này phun ra ngọn lửa màu xanh, sau đó nó túm lấy cổ của Thiên Ma hình người nhưng không thể giết được Thiên Ma.

Thấy không còn gì khác nữa, Ngô Bình nhanh chóng lủi đi.

Phía khác, Nguyệt Tổ cũng không thật sự giao chiến với Thanh Thi lão tổ, thấy thời gian đã hòm hòm, lao tung một đòn sát chiêu rồi nhân đó chạy luôn.

Chờ khi Thanh Thi lão tổ về nhà rồi mới thấy hơi bất an, lão ta đã vào trong mộ để kiểm tra. Vừa nhìn thấy cảnh tượng bên trong, lão ta đã sửng sốt, quan tài đã bị mở, Thiên Thi hỗn độn ở trong đã biến mất.

Thấy thế, Thanh Thi lão tổ đầy vẻ hoảng sợ rồi lẩm bẩm: “Thực lực của Thiên Thi hỗn độn còn hơn ta, đến ta còn không dám mở quan tài, vậy rốt cuộc là ai đã làm điều đó? Lẽ nào là người của Nguyệt Thị? Không thể nào! Nếu họ có bản lĩnh này thì đã tiêu diệt nhà họ Thi lâu rồi, vậy rốt cuộc là ai đây?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.