Sau khi đáp xuống, Ngô Bình đã hỏi một tu sĩ qua đường: “Anh bạn, xin hỏi ở đâu bán đá Thần Minh?”
Người kia nhìn Ngô Bình rồi chỉ vào vách tường cao nhất rồi nói: “Lên đó mà xem”.
Ngô Bình cảm ơn, sau đó bay lên vách tường ấy.
Đến nơi, anh nhìn thấy có một toà lầu ba tầng, bên ngoài cửa bày một chiếc bàn, hiện giờ đang có người ngồi ở đây, phía đối diện cho mấy chục người vây quanh nói gì đó.
Anh đi tới thì thấy người đó cười nói: “Quy định của Thần Minh Các chúng tôi xưa nay vẫn thế, dùng vật đổi vật. Muốn mua đá Thần Minh cực phẩm thì phải lấy bảo bối cực phẩm ra trao đổi”.
Có một tu sĩ trong đám đông hỏi: “Dùng thẳng tiền không được à?”
Người kia cười đáp: “Không phải là không được, nhưng giá hơi cao đấy”.
“Báo giá đi”, tu sĩ kia vội hỏi.
Người kia: “Một viên đá Thần Minh cực phẩm có giá 10 nghìn tiền Đại Đạo”.
Mọi người xung quanh đều hít vào hơi lạnh, 10 tiền Đại Đạo không phải con số lớn với những người ở đây, nhưng nếu họ muốn mua một triệu đến hai triệu viên thì sao? Thế không phải là mấy chục tỷ tiền Đại Đạo rồi à? Nhiều tiền thế thì đâu phải ai cũng mua nổi.
Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi lấy Thiên Kiêu Đan do mình luyện chế ra đặt lên bàn và hỏi: “Viên đan dược này có được tính là bảo bối không?”
Người kia cầm viên Diệp Phi Nhiên lên xem rồi hỏi: “Cậu giới thiệu chút được không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657464/chuong-5610.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.