Chương trước
Chương sau
Ngô Bình không chút sợ sệt nói: “Xem ra anh đã thu nạp được những người lĩnh ngộ lôi pháp ở đây”.

“Đúng thết Bọn họ ít nhiều đều đã có những lĩnh ngộ nhất định, nếu họ bắt tay với nhau thì có thể bày một lôi trận diệt tiên. Ngô Bình, anh chết chắc rồi!”

“Thế ư?”

Vù!

Ngô Bình nói dứt câu thì lập tức biến mất. Ngay sau đó, cửu hoàng tử đã bay xa vì trúng một đấm. Hắn bay lên cao rồi hộc ra một ngụm máu tươi, sau đó rơi xuống rồi bị thương nặng.

Những người khác được phen hết hồn, cửu hoàng tử mạnh thế mà còn không chịu nổi một đòn của Ngô Bình, chứng tỏ là anh có thực lực rất mạnh.

Ngô Bình lạnh lùng nói: “Khôn hồn thì cút ngay, không là tôi giết anh đấy”.

Cửu hoàng tử sợ hãi, sau đó cần răng dẫn đám người kia rời khỏi đại điện.

Hiện giờ chỉ còn lại một mình Ngô Bình ở đây, anh ngẩng lên nhìn tia sét ở trên cao như có điều suy ngẫm.

Năm xưa, khi còn ở tiên vực Cửu Lôi, anh đã từng giao. lưu với chủ nhân của sấm sét. Trước đó, anh cũng từng dùng sấm sét để tôi thể đến cực hạn, luyện hoá lôi hồn điện phách và nắm vững ý nghĩa của sấm sét. Tuy những chuyện này diễn ra ở vũ trụ phụ, nhưng bản thân sấm sét là một loại sức mạnh nên nó và sấm sét của vũ trụ chính có quy luật giống nhau.

Vì thế, Ngô Bình chỉ quan sát một lát đã có thể lĩnh ngộ đại khái ý nghĩa của sấm sét này.

Tia sét trong thuỷ tinh là từ thở trời đất sơ khai và có uy lực rất mạnh. Sau khi Ngô Bình lĩnh ngộ nó thì đã tạo được một lôi phù trong cơ thể mình.

Lôi phù vừa xuất hiện, tia sét kia đã bị hút ra khỏi quả cầu thuỷ tỉnh, sau đó bị lôi phù hấp thu. Tiếp đó, lôi phù đã chứa đầy sức mạnh sấm sét.

Ngô Bình đưa lôi phù vào thần anh, cho nó hấp thu sức mạnh sấm sét để rèn luyện và tẩm bổ. Đương nhiên, sức mạnh sấm sét cũng thông qua thần anh để rèn luyện cơ thể của Ngô Bình.

Ngô Bình ở trong cung điện một lúc lâu mới đi ra ngoài, sau đó đi tới khu vực truyền thừa thứ tư.


Thần anh của anh đã lớn thêm một chút, giờ đã cao 15, 16 trượng rồi. Nó bay vút lên cao, một tia sét cửu sắc giáng xuống như một cái roi da, sau đó đánh thật mạnh lên thần anh của Ngô Bình.

Thần anh bị đánh cho bốc khói, nhưng không hề bị thương. Nhưng sâu thẳm trong thần hồn của Ngô Bình thì sinh ra cảm giác đau đớn mãnh liệt.

Nhưng sau mỗi lần sét đánh, cảm giác đau lại giảm đi, đến cuối cùng thì Ngô Bình không còn thấy đau nữa, ngược lại thấy rất thoải mái.

Sau đó, mây đã biến mất, một màn sương màu đen nổi lên, sương mù cuồn cuộn rồi hoá thành một cơn gió mạnh thổi về phía thần anh của Ngô Bình. Cơn gió này chuyên giết thần anh, nó chỉ cần thổi một cái đã đủ khiến thần hồn biến mất.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.