Tên kia bắt đầu do dự, nhưng gã không cam tâm khi phải giao nộp hết đồ tích luỹ trong nhiều năm qua. Dẫu sao, gã cũng chuẩn bị rời khỏi đây rồi, nhưng nếu không giao nộp cho. Ngô Bình thì khả năng cao gã sẽ bị giết.
Trong lúc gã đang đắn đo, Ngô Bình lạnh giọng nói: “Cho anh ba giây, ba, hai, một!”
Dứt lời, anh tung một quyền ra, các tu sĩ kết thành đại trận đã bị đánh bay. Sau đó, Ngô Bình phóng kiếm khí trong Kiếm Hồ ra để giết tên kia.
“Xin tha mạng...”
Nhưng đã muộn, gã vừa lấy nhẫn của mình ra thì các đường kiếm đã kéo tới rồi chém gã ra thành nhiều mảnh.
Ngô Bình đi tới gần nhặt chiếc nhãn lên xem, quả nhiên bên trong có nhiều đồ hơn tên áo xanh.
Anh hài lòng hỏi tên áo xanh: “Các người đã lĩnh ngộ được truyền thừa của cung điện chưa?”
Tên kia cười trừ: “Truyền thừa đó khó lầm, tôi đã khổ tu cả trăm năm mà chỉ được vài phần”.
Ngô Bình thoáng ngạc nhiên: “Cả trăm năm rồi mà mới lĩnh ngộ được vài phần ư? Người lĩnh ngộ được nhiều nhất ở đây là ai?”
Tu sĩ áo xanh: “Người nhiều nhất cũng lĩnh ngộ được. năm, sáu phần thôi”.
Ngô Bình: “Chưa từng có ai lĩnh ngộ được hết à?”
Tu sĩ áo xanh läc đầu: “Với thực lực của chúng ta thì lĩnh ngộ hết truyền thừa của Đạo Tôn là chuyện không thể. Lĩnh ngộ được bảy phần thôi đã là thiên kiêu tuyệt thế rồi. Lịch sử từng ghi nhận, người lĩnh ngộ được nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657415/chuong-5561.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.