Chương trước
Chương sau
Cheng!

Sau tiếng chuông thứ hai, lại có thêm hơn một trăm người rụng.

Tiếng chuông vang lên liên tục sáu lần, số người còn đứng vững lại là hơn 200 người, loáng cái đã vơi bớt quá nửa.

Đạo nhân áo xanh gật đầu nói: “Khá lắm, vòng một vẫn còn hơn 200 người ở lại, so với lần trước là tốt hơn rồi”.

Sau đó, ông ấy thu cái chuông lại rồi nói: “Mời các vị còn đứng đi sang khu vực màu xanh lam”.

Khu vực màu xanh lam có hình tròn, diện tích nhỏ hơn một nửa so với khu vực trước. Sau khi mọi người đứng ở đây, đạo nhân áo xanh đã ném một quả cầu màu đồng ra. Quả cầu bay lên cao rồi biến thành một con rối cao hai mét và cầm trường kiếm trong tay.

Đạo nhân áo xanh: “Đây là con rối chiến đấu bằng đồng thau, ai có thể trụ vững trước năm chiêu của nó thì qua vòng”.

Ông ấy vừa nói dứt câu thì có một người bước lên, nhưng chưa được bao xa thì đã bị trúng một kiếm của con rối rồi ngã vật ra đất.

Những người khác đều ra tay rồi tấn công con rối, nhưng chỉ một, hai chiêu là bị đánh bay.

Loáng cái, chỉ còn lại hơn một trăm trong số hơn 200 người, trong đó mới chỉ có tám, chín mươi người là đỡ được năm chiêu trở lên của con rối.

Ngô Bình cũng đã xuất chiêu, anh đi tới cạnh con rối rồi tung một đấm ra.

Anh chưa dùng hết sức, sau khi giao đấu năm chiêu với con rối thì cũng nhanh chóng rút lui. Hiện giờ chưa phải lúc thể hiện, vì thế anh chỉ đỡ đủ số chiêu để qua vòng.

Song, khi anh lùi lại thì con rối lại áp sát rồi tung một tuyệt chiêu ra. Ngô Bình hết cách đành thi triển một tinh thuật, một ngọn lửa bản ra từ tay anh, sau đó đốt con rối cháy thành dung dịch, cuối cùng thì thành một khối phế liệu.

Đạo nhân áo xanh sáng mắt lên rồi cười nói: “Khá lầm, cậu đã đánh tan con rối, vì thế sẽ được nhận thêm 10 đồng tiền ngọc”.

Dứt lời, ông ấy vung tay lên, mười đồng tiền đã bay vào tay Ngô Bình.

Vòng tuyển chọn vẫn tiếp tục, một người đàn ông áo vàng có dáng người cao lớn bước ra, sau đó tung những đòn rất hiểm đánh cho con rối phải lùi lại liên tục. Sau hơn 30 chiêu, người này cũng đã hạ được con rối băng một quyền.


Ngô Bình nghe xong thì thấy đoạn kinh văn này khá tối nghĩa, nếu không thể lý giải được ý nghĩa của nó thì khó mà nhớ nổi.

Đoạn kinh vang lên khoảng 10 phút thì ngừng, đạo nhân áo xanh nói: “Ai có thể nhớ được hết cả đoạn thì qua vòng, còn lại thì bị loại”.

Ngay sau đó chỉ còn lại 95 người! Cuối cùng, từng người đi đến trước mặt đạo nhân áo xanh để đọc thuộc lại kinh văn, kết quả có 13 người không đọc được hoàn chỉnh nên đều bị loại.

Sau ba vòng tuyển chọn, hiện chỉ còn 82 người ở lại.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.