“Anh bạn, tôi chỉ trả đúng một nghìn hai trăm triệu tiền Tiên thôi, giá thị trường cũng chỉ có thế, anh đừng có mà ngáo giá!”
Nghe thấy con số này, Ngô Bình và Nguyệt Thanh Ảnh ngơ ngác nhìn nhau. Ban nãy người kia trả họ có 600 triệu tiền Tiên, trong khi giá trên thị trường lại cao tới mức này.
Ngô Bình nhìn quanh rồi tìm một chỗ nghỉ chân, sau đó cùng ngồi xuống với Nguyệt Thanh Ảnh, chứ không tìm ai để trò chuyện.
Lúc này, đột nhiên có vài người đi tới, ai nấy đều nghiến răng kèn kẹt với vẻ oán giận.
“Hừ, bọn này đúng là ăn hại, chẳng có thực lực với tư chất gì, nhưng lại có giấy phép trong tay, đã thế còn mang đến đây bán nữa chứ, đúng là không thể chấp nhận được! Còn chúng †a đều là các thiên kiêu với thiên bẩm tuyệt sắc thì lại không có số, giờ phải đi mua lại của chúng nó với giá cao, núi Nguyên Sử làm ăn chẳng công băng tẹo nào”.
Ngô Bình có thể nhận thấy những người này không thuộc các thế lực lớn, nhưng tư chất khá ổn, chẳng kém các thiên tài của các thế lực lớn chút nào. Nhưng tiếc là thế lực hậu thuẫn cho họ không đủ tư cách mua giấy phép, vì thế họ đành đến đây mua lại suất của người khác với giá cao. Nhưng giá cao quá thành ra họ hơi ngần ngại, hầu hết đều không có đủ tiền mua. Vì thế, họ tràn đầy oán giận, cảm thấy núi Nguyên Sử rất không công bằng.
Họ vừa trò chuyện vừa đi tới gần chòi nghỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657403/chuong-5549.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.